tả bố lớp 6

Tả bố của em văn lớp 6. Xin giới thiệu với các bạn tổng hợp 5 bài văn hay viết tả người bố kính yêu của em của các bạn học sinh giỏi lớp 6. Các bạn đọc và tham khỏa để viết về người bố người cha của mình một cách hay nhất. Không nên chép hết các bạn nhé. Tả bố của em văn lớp 6. Xin giới thiệu với những bạn tổng hợp 5 bài văn tốt viết tảngười bố kính yêu của em của những bạn học sinh giỏi lớp 6. Các bạn đọc và tmê mệt khỏa để viết về người bố người phụ vương của mình một giải pháp tuyệt nhất. 2 Bài Văn Tả Bố Lớp 7 - Bài 1. 3 Văn Tả Bố Lớp 7 Ngắn Hay - Bài 2. 4 Bài Văn Tả Bố Lớp 7 Ngắn Gọn - Bài 3. 5 Bài Văn Miêu Tả Bố Lớp 7 Chọn Lọc - Bài 4. 6 Bài Văn Tả Bố Của Học Sinh Lớp 7 - Bài 5. 7 Bài Văn Biểu Cảm Về Bố Lớp 7 Ngắn - Bài 6. 8 Viết Bài Văn Bài văn mẫu lớp 6: Kể về bố của em. Bài văn mẫu lớp 6: Kể về bố của em. Đề này là đề 3 trong bài viết số 1 của chương trình ngữ văn lớp 6. Đề yêu cầu: "Kể về một người thân của em". Bài viết này sẽ chọn người thân là bố. Mời các em học sinh và bạn đọc Video đầy đủ Kể về người bố kính yêu của em - Văn 6 (16 mẫu) download.vn sẽ cung cấp bài văn mẫu lớp 6 về bố rất hữu ích. Tài liệu gồm dàn ý và 16 bài văn mẫu hay nhất, dành cho các em học sinh lớp 6. kiểm tra nó ra. Bạn đang xem: Bài văn tả bố lớp 6. Deutsch Als Fremdsprache Spiele Zum Kennenlernen. Dàn ý kể về người bố của emKể về người bố của em – Mẫu 1Kể về người bố của em – Mẫu 2Kể về người bố của em – Mẫu 3Kể về người bố của em – Mẫu 4Kể về người bố của em – Mẫu 5Kể về người bố của em – Mẫu 6Kể về người bố của em – Mẫu 7Kể về người bố của em – Mẫu 8Kể về người bố của em – Mẫu 9Kể về người bố của em – Mẫu 10Kể về người bố của em – Mẫu 11Kể về người bố của em – Mẫu 12Kể về người bố của em – Mẫu 13Kể về người bố của em – Mẫu 14Kể về người bố của em – Mẫu 15Kể về người bố của em – Mẫu 16 Dàn ý kể về người bố của emKể về người bố của em – Mẫu 1Kể về người bố của em – Mẫu 2Kể về người bố của em – Mẫu 3Kể về người bố của em – Mẫu 4Kể về người bố của em – Mẫu 5Kể về người bố của em – Mẫu 6Kể về người bố của em – Mẫu 7Kể về người bố của em – Mẫu 8Kể về người bố của em – Mẫu 9Kể về người bố của em – Mẫu 10Kể về người bố của em – Mẫu 11Kể về người bố của em – Mẫu 12Kể về người bố của em – Mẫu 13Kể về người bố của em – Mẫu 14Kể về người bố của em – Mẫu 15Kể về người bố của em – Mẫu sẽ cung cấp tài liệuBài văn mẫu lớp 6 Kể về người bố cha của em, vô cùng hữu ích. Kể về người bố của em Tài liệu bao gồm dàn ý và 16 bài văn mẫu hay nhất, dành cho học sinh lớp 6. Mời các bạn cùng tham khảo. Dàn ý kể về người bố của em 1. Mở bài Giới thiệu khái quát Bố chính là người trụ cột trong gia đình, là người thầy đầu tiên cho em những bài học về lẽ sống. Em rất yêu quý và kính trọng người. 2. Thân bài Ngoại hình Bố em có thân hình vạm vỡ, làn da nâu rám nắng khỏe khoắn, đôi mắt màu nâu dài và sâu luôn trìu mến với chúng em.. Tính cách Bố là một người cha hiền lành, tốt bụng, luôn gánh vác những trọng trách lớn lao trong nhà… Kể một vài kỉ niệm của em với bố khi em còn nhỏ, khi đã lớn hơn, và nêu cảm xúc về những kỉ niệm gắn liền với bố. 3. Kết bài Nêu tình cảm yêu quý, kính trọng em dành cho bố như thế nào. Kể về người bố của em – Mẫu 1 Gia đình em có bốn người mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng. Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cũng giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị. Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ. Nhiều đêm, bố em thường thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào. Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà. Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để ba em được vui lòng. Kể về người bố của em – Mẫu 2 Tôi đang ngồi học, đêm đã buông xuống tĩnh mịch từ lâu, chợt nghe đâu đây tiếng gió thổi lao xao lùa vào gian phòng khe khẽ. Chợt, nhìn sang chiếc hộp gỗ trên bàn học, đó là hộp đựng bộ que tính bố đã tự tay làm cho tôi. Trong lòng tôi bỗng dưng dưng một niềm cảm xúc yêu thương bố lạ kỳ, mãnh liệt hơn bao giờ hết. Bố tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, mái tóc cũng đã điểm bạc. Nước da ngăm đen, rám nắng, và có chút chai sạn. Mỗi lần nhìn vào gương mặt ấy, khóe mắt tôi lại thấy cay cay, những tháng năm lăn lộn, không quản nắng mưa đã bôn ba trên mọi nẻo đường chở hàng nuôi tôi khôn lớn. Có những lúc, nhìn người ta đi ngoài đường, quần là áo lượt xe ô tô hạng sang tôi lại xót xa nhớ về người cha ấy của tôi. Lẽ ra giờ này bố cũng có thể như thế, nhưng vì tôi, vì đàn con thân yêu, bố đã hi sinh cả thanh xuân và sức lực của mình để gắng sức nuôi chúng tôi nên người. Tôi tự nhủ mình sẽ phải học thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của bố. Những cánh tay to, chắc khỏe, gân guốc đã lo toan, chèo chống cho gia đình này không biết bao phen sóng gió. Tôi cũng không dám tưởng tượng nếu không có bố, cuộc đời chị em tôi sẽ đi về đâu. Bố tôi là người rất hiền lành và tốt bụng. Nhưng điều ấy không đồng nghĩa với việc bố để chị em tôi được dễ dãi. Ông rất yêu các con của mình. Có gì ngon bố cũng để giành phần chúng tôi, vậy mà những đứa trẻ non nớt không hiểu chuyện như chúng tôi lại chưa làm được điều ấy. Công việc bên ngoại, bên nội, của hàng xóm láng giềng có ai nhờ đến bố đều giúp đỡ rất nhiệt tình. Có lẽ chính vì vậy mà bố được rất nhiều người quý mến, kính trọng, tin tưởng. Bố hay kể cho tôi nghe về tổ tiên tôi ngày trước, nhắc tôi phải biết uống nước nhớ nguồn. Những bài học nhân sinh, bài học về cách làm người của bố đã lớn dần lên cùng tháng năm, cho tôi những hiểu biết sâu sắc hơn về truyền thống, cội nguồn dân tộc. Bố là cả một khoảng trời để chú chim non bé nhỏ là tôi được thỏa sức vẫy vùng. Thuở ấu thơ, tôi hay cùng bố ra bờ sông câu cá, bố dạy tôi tập bơi, dạy tôi cách thả diều, cách làm những chiếc đèn kéo quân vui tết trung thu. Tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng ấy của tôi đã được làm hồng lên bởi tình yêu thương, sự chỉ bảo ân cần của bố. Thỉnh thoảng, nhìn chiếc áo phai màu, sờn vai bố đang mặc tôi lại ùa về kỉ niệm những đêm đông bố đã chịu lạnh để tôi được cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp và ra ngoài làm việc. Bố đã hi sinh cho tôi nhiều lắm, tuổi thanh xuân, sức lực và cả tình yêu bao la vô bờ ấy, bố dồn cả vào trái tim non nớt của tôi, che chở, ủ ấm nó để nó không bao giờ chịu những vết trầy xước gì. Tôi cảm thấy mình thật sự là một đứa trẻ may mắn vì được lớn lên trong tình phụ tử thiêng liêng, cao đẹp như vậy. Có thể thời gian trôi đi, tôi rồi cũng sẽ trưởng thành lên, và ai ai cũng vậy. Nhưng những bài học sâu sắc, những kỉ niệm, và tình cảm bao la mà bố dành cho tôi sẽ là hành trang nâng bước tôi trong suốt chặng đường dài bây giờ và mãi cả sau này nữa. Kể về người bố của em – Mẫu 3 “Lưng cha thì đội nắng gầyÔi tóc bạc tựa trăng soi…” Điều may mắn và hạnh phúc nhất trong cuộc đời mỗi chúng ta là được sống trong vòng tay yêu thương của bố. Bố luôn là người che chở, bảo vệ cho ta trong suốt cuộc đời. Càng lớn lên và thấu hiểu những cay đắng, nhọc nhằn, tôi càng cảm thấy biết ơn vì những hy sinh lớn lao mà bố đã dành cho mình. Bố tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người bố cao gầy. Trong mắt tôi, dáng hình ấy lúc nào cũng thật to lớn và vững chãi để che chở cho cả gia đình. Làn da bố rám nắng vì phơi nắng dầm sương, trải qua đủ khó khăn, khổ cực vì cuộc mưu sinh vất vả. Khuôn mặt bố vuông chữ điền, toát lên vẻ hiền lành và nhân hậu. Đôi mắt bố đen láy, trong đôi mắt ấy chứa đựng cả bầu trời yêu thương bố dành cho các con. Mỗi khi mỉm cười, đôi mắt bố thật đỗi dịu dàng, thể hiện sự trìu mền pha chút nuông chiều. Mái tóc bố không còn đen nữa mà đã lấm tấm bạc. Nhìn những sợi tóc bạc ấy, tôi càng thương bố nhiều hơn vì những gian lao, vất vả bố phải trải qua để nuôi chúng tôi khôn lớn. Tôi thích nhất là những lúc bố cười. Nụ cười ấy mới ấm áp làm sao. Những lúc như thế, tôi tự nhủ phải chăm ngoan hơn nữa để nụ cười ấy có thể xuất hiện nhiều hơn trên đôi môi của bố. Đôi bàn tay bố chai sần, thô ráp nhưng tôi vẫn luôn yêu đôi bàn tay ấy. Đôi bàn tay khó nhọc vì gia đình. Đôi bàn tay hi sinh vì sự bình yên, hạnh phúc của các con. Trong kí ức tuổi thơ của tôi luôn đong đầy những kỉ niệm về bố. Ngày mới biết đi, bố dắt tay tôi đi trên con đường làng quen thuộc. Cái bóng liêu xiêu trải dài trên mặt đường trùm lên cái bóng bé nhỏ của tôi. Mỗi khi tôi vấp ngã, bố dịu dàng đỡ tôi dậy, đôi bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc khi tôi bật khóc. Bố là người kiệm lời, ít nói nhưng tôi biết tình yêu thương bố dành cho các con lúc nào cũng dạt dào và chan chứa. Bố cùng tôi đến trường trong ngày đầu đi học, dạy tôi làm những phép tính đầu tiên. Những đêm thức khuya học bài, lúc nào bố cũng chờ tôi đi ngủ rồi mới an giấc. Bố luôn yêu thương và chiều chuộng tôi nhưng vẫn nghiêm khắc chỉ bảo mỗi khi tôi mắc lỗi. Bố dạy tôi cách sống, cách làm người, hiểu được những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống, ý nghĩa của sự trung thực, ngay thẳng, lòng khoan dung và biết ơn. Cả cuộc đời bố đã vất vả hy sinh vì gia đình, thế nhưng, vẫn có lúc tôi vô tình làm bố buồn, chẳng thể đáp ứng được sự kỳ vọng và tin tưởng của bố. Sau này lớn lên, rồi tôi sẽ phải rời xa vòng tay của bố nhưng tôi tin rằng bố sẽ mãi là người che chở, dõi theo và bảo vệ cho tôi trong suốt cuộc đời. Những bài học của bố sẽ là hành trang theo tôi suốt cuộc đời, tình yêu của bố sẽ là động lực để tôi tiến lên phía trước. Kể về người bố của em – Mẫu 4 Gia đình em là một tổ ấm gồm bốn thành viên bố mẹ, anh trai em và em. Em yêu quý tất cả mọi người nhưng bố là người em kính trọng và yêu quý nhất bởi từ bé bố đã là người chăm sóc, gần gũi và yêu thương em vô ngần. Đặc biệt hơn cả thì bố chính là bức tường thành vững chãi để em trở về sau mỗi lần vấp ngã. Bố em tên là Nguyễn Đình Phong năm nay bốn mươi tuổi. Thân hình bố to, cao vạm vỡ. Một phần là bởi bố là bộ đội được rèn luyện trong môi trường quân ngũ nên rất khỏe và cường tráng. Làn da ngăm đen vì những buổi luyện tập trên thao trường hàng giờ đồng hồ. Em yêu nhất là đôi mắt bố. Dưới hàng lông mày rậm là đôi mắt to, luôn ánh lên sự yêu thương và quan tâm đến mọi người. Nhìn vào ánh mắt ấy em cảm nhận được cả một bầu trời yêu thương. Mỗi khi mắc lỗi, ánh mắt ấy lại ánh lên sự nghiêm nghị khiến em phải tự nhìn nhận lại bản thân để rút kinh nghiệm và không phạm phải sai lầm nữa. Nhưng những khi em vấp ngã, thất bại khi đã cố gắng hết sức thì bố cũng không hề trách móc, ánh mắt lại toát lên sự bao dung, động viên và an ủi để em vững bước. Trán của bố em cao vuông. Chính vầng trán ấy đã bao đêm thao thức, suy tư để tìm ra những hướng giải quyết hay cho gia đình. Theo năm tháng thì mái tóc bố đã dần pha sương. Bão tố cuộc đời đã in hằn trên mái đầu với những mái tóc điểm bạc và những nếp nhăn trên khuôn mặt vuông chữ điền. Vào thời gian rảnh rỗi bố em rất thích đọc báo và xem thời sự. Vì vậy mà bố có vốn hiểu biết uyên thâm về mọi lĩnh vực của đời sống từ kinh tế, chính trị đến văn hóa, giáo dục. Vì vậy mà từ khi biết nhận thức và tiếp thu, bố đã dạy em nhiều điều hay lẽ phải, cách đối nhân xử thế với mọi người để rồi em khôn lớn hơn mỗi ngày. Giọng của bố lúc dạy dỗ các con rất trầm ấm, dứt khoát mà đầy yêu thương, trìu mến. Ở cơ quan, bố là người rất mẫu mực và nghiêm túc. Bởi vậy mà mọi người trong cơ quan đều yêu quý và kính nể bố. Khi làm việc nghiêm túc là vậy nhưng vào những giờ giải lao bố lại rất vui vẻ và trẻ trung. Cầm cây đàn ghi ta trên tay, bố cùng các đồng nghiệp hát vang bài ca “Đời lính có khi thật nhớ nhà, nhờ gió đem lời yêu thương, gửi tới nơi quê nhà, nơi có những vì sao đợi mong…”. Giọng hát của bố nghe rất hay, lúc trầm, lúc bổng khi lại du dương. Bố là người rất khéo tay. Mọi đồ đạc trong nhà hầu hết là do bố tự tay làm từ chiếc bàn học, cái kệ sách đến cái nôi ngày nhỏ em nằm. Nhờ bàn tay của bố mà mọi đồ đạc trong nhà đều rất đẹp đẽ. Tối tối thì bố lại dạy em học bài. Tính bố em rất ân cần, chu đáo, khi thì hiền lành nhưng cũng có lúc rất cương quyết, nghiêm nghị. Nếu mẹ là người ân cần chu đáo tần tảo sớm hôm lo cho gia đình thì bố lại chính người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác mọi công việc lớn nhỏ trong nhà. Cha như cây đại thụ che chở mọi người khỏi những giông tố. Bố đã vất vả nhiều vì cuộc sống này. Em luôn tự nhủ với lòng mình sẽ học thật giỏi để không phụ lòng cha mẹ. Kể về người bố của em – Mẫu 5 Trong gia đình tôi, bố tôi là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi. Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp. Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “Đi học hôm nay phải…”, rồi thì “Con phải nghe lời cô giáo…” nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố. Bố tôi, một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tôi đã từng nghe câu tục ngữ “Con không cha như nhà không có nóc” và đúng là như vậy. Bố tôi như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố tôi được rất nhiều người kính trọng. Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố. Kể về người bố của em – Mẫu 6 Tục ngữ có câu “Con có cha như nhà có nóc”. Câu nói đó cho thấy vị trí và vai trò quan trọng của người cha trong gia đình. Đối với em, hình ảnh của bố luôn in đậm trong tâm trí. Năm đó, bố em đã ngoài bốn mươi tuổi. Bố là một chiến sĩ công an. Điều đó khiến em rất tự hào và hãnh diện. Bố thường phải đi trực và làm nhiệm vụ. Bố có khuôn mặt chữ điền, ánh mắt nghiêm nghị. Những hôm trời nóng, bố đi làm về, gương mặt đỏ ứng lên, mồ hôi lấm tấm trên mặt và ướt cả một mảng lưng áo. Em hiểu rằng bố phải đứng gác dưới nắng gắt nên càng thương bố hơn. Nước da bố rám nắng, khỏe mạnh. Những buổi tối không phải đi làm, bố lại ngồi suy tư với những tài liệu của cơ quan. Lúc ấy, gương mặt bố đăm chiêu suy nghĩ, đôi mắt sáng ngời, đôi chân mày rậm rạp cứ nheo lại. Mái tóc bố đã lấm tấm những sợi bạc. Em biết rằng bố phải lo công việc ở cơ quan vốn gian nan và khó khăn, đặc biệt là hết sức nguy hiểm nhưng lúc nào bố cũng cố gắng hoàn thành công việc một cách tốt nhất. Mỗi khi đi làm, bố thường mặc quân phục và đội chiếc mũ công an trông rất oai nghiêm. Những lúc đêm khuya, có điện thoại gọi tới, vì nhiệm vụ là bố lại choàng dậy và vội vã lên đường bất kể thời tiết ra sao. Bố em không chỉ là người chiến sĩ dũng cảm ở cơ quan mà còn là người giữ bình yên cho khu phố và cũng là người trụ cột trong gia đình. Tuy bận bịu ở cơ quan nhưng bố vẫn không quên chăm lo những công việc trong gia đình và hết lòng yêu thương con cái. Bố luôn kiểm tra, kèm cặp việc học hành của chị em em. Bố cũng rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái. Tuy nhiên, nhiều lúc, bố lại rất vui tính và hài hước. Thỉnh thoảng, bố lại kể chuyện cười cho hai chị em nghe khiến chúng em phá lên cười như nắc nẻ. Đối với bà con hàng xóm, có việc gì là bố luôn sẵn lòng giúp đỡ. Mọi người đều kính nể và yêu quý bố. Em rất yêu qúy bố và rất tự hào vì bố là người chiến sĩ công an vì nước quên thân, vì dân phục vụ. Bố là điểm tựa vững chắc cho gia đình em, giống như câu hát”Ba sẽ là cánh chim, cho con bay thật xa”. Kể về người bố của em – Mẫu 7 “Công cha như núi Thái Sơn” – câu ca dao ấy vẫn luôn đúng cho tới tận ngày nay. Nếu như mẹ cho em một bàn tay dịu dàng, một tình yêu thương ngọt ngào thì cha lại như một sự nâng đỡ em trong cuộc đời và cho em một tình yêu đong đầy nhưng cũng đầy nghiêm khắc. Đối với em, cha không chỉ là một người cha mà còn là một anh hùng, một tấm gương đạo đức để em học tập và noi theo. Cha em không cao, chỉ khoảng một mét sáu bảy. Dáng người đầy đặn. Khuôn mặt chữ điền vuông vắn có phúc. Đôi mắt hiền từ. Đôi bàn tay chai sần vì những công việc vất vả. Bàn tay cha không mềm mại như bàn tay của nhiều người khác bởi quê hương nghề chính là đồng ruộng vì vậy mà đôi bàn tay của cha chai đi vì cày bừa, chai đi vì mưa nắng ngoài ruộng. Thế nhưng đôi bàn tay vẫn tràn đầy yêu thương khi vỗ về những đứa con nhỏ, vẫn xoa đầu hay vuốt mà chúng đầy ngọt ngào. Và cũng chính vì thế em hiểu được phần nào những nỗi vất vả mà cha đã phải chịu vì em. Không những thế bàn tay chai, khô cằn, ngắn ngủn đó lại em có thể viết rất đẹp và làm ra những đồ vật thật đẹp mắt trong nhà. Bàn tay ấy còn làm nên những ngôi nhà đẹp đẽ, nhìn những viên gạch đỏ lừ được xếp thành hàng bên cạnh những hàng vữa thật sự thích mắt. Và giờ đây khi em đã khi thời gian và những nhọc nhằn mà cha đã trải qua đã khắc tạc trên khuôn mặt mái tóc cha em. Mới ngày nào mà mái tóc đã ngả sang màu khói. Đó không hẳn là trắng cũng không hẳn đã là đen, đó là một màu tóc của sương sớm, là màu tóc của những ánh nắng gắt gỏng trên cánh đồng ban trưa và là màu của cơn mưa rào nọ. tất cả những nhọc nhằn sóng gió của cuộc đời cũng như những vất vả khi chăm sóc những đứa con trưởng thành như hằn in trên những vết nhăn trên mắt cha. Mỗi lần cha cười những vết nhăn ấy lại lộ ra rõ hơn hay cũng có khi em nhận bắt gặp những nếp nhăn ấy nhưng không phải cười mà là cha đang suy nghĩ về điều gì đó. Dẫu thời gian có mang tuổi thanh xuân của cha đi nhưng cho đến bây giờ cha vẫn luôn là người bảo vệ em khỏi những nguy hiểm của cuộc sống, cha vẫn là điểm tựa vững chắc và bàn tay nâng đỡ khi em vấp ngã. Em rất yêu mến cha của em nếu có một điều ước em luôn mong sức khỏe đến cho cha để cha sống với em mãi mãi. Nếu như mẹ giống như một thiên thần một bà tiên trong mắt em thì cha lại giống như một vị anh hùng. Kể về người bố của em – Mẫu 8 Tôi yêu quý tất cả những người ruột thịt nhưng gần gũi, gắn bó hơn cả vẫn là cha. Cha không chỉ sinh thành, nuôi dưỡng mà còn là người bạn lớn thân thiết của tôi. Không thể kể hết những kỉ niệm của thời thơ ấu, nhưng riêng kỉ niệm về tình cha con thì mỗi lần nhớ lại, tôi đều rưng rưng xúc động. Hồi lên bốn, lên năm, tôi theo cha nhiều hơn theo mẹ. Bởi lẽ mẹ đi làm xa, sáu giờ đã rời nhà và tối mịt mới về, không thể chăm sóc tôi hằng ngày được, ông bà nội già yếu, cha tôi không dám phiền, nên hầu như mọi việc lớn nhỏ trong nhà, cha đều làm cả. Những sáng mùa đông, gió bấc xào xạc ngoài vườn cây và lùa hun hút qua khe cửa, cha tôi dậy sớm đun nước rót vào phích rồi đặt thêm ấm nữa để ông bà nội có nước nóng rửa mặt. Bên tách trà nóng thơm ngát, ông nội và cha tôi trò chuyện. Tôi ngồi lọt thỏm trong lòng, áp mặt vào khuôn ngực vạm vỡ, ấm sực của cha mà cảm thấy sung sướng vô ngần. Ngoài đường có tiếng rao lanh lảnh “Bánh mì nóng giòn đây! Bánh mì mới ra lò đây!”. Cha chạy ù ra mua cho tôi một chiếc. Tôi bẻ từng miếng nhỏ, nhai rau ráu ngon lành. Những chiều hè, mặt trời vừa lặn sau dãy núi Ba Vì tím biếc, cha nhấc tôi lên vai, hai cha con đi dọc triền đê hứng gió, rồi xem đám trẻ thả diều. Sau đó cha cho tôi xuống bến sông tắm. Tôi thích thú ngâm mình trong dòng nước phù sa mát rượi và thỏa thuê quẫy đạp trên đôi tay rắn chắc của cha. Nhờ cha dạy mà tôi biết bơi rất sớm. Trong nhà, chỗ nào cũng có đồ chơi cha làm cho tôi. Trên bệ cửa sổ là chú bé cưỡi trâu thổi sáo, là mẹ con đàn lợn quây quần bên nhau, dễ thương lạ lùng! Rồi khay quả gồm bưởi, cam, na, ổi, chuối được tô màu y như thật… Tất cả đều do bàn tay khéo léo của cha nặn từ đất sét móc ở bờ sông. Những con cào cào, châu chấu, chuồn chuồn, bươm bướm tết bằng lá dừa theo tôi vào trong giấc ngủ say nồng. Tôi cảm nhận tình yêu nồng nàn của cha dành cho đứa con trai bé bỏng từ những thứ đồ chơi ấy. Nhớ nhất là hồi tôi học lớp một. Buổi khai trường đầu tiên trong đời, tôi được cha chở đi học trên chiếc xe đạp cũ kỹ đã tróc hết sơn. Ngồi đằng sau, tôi ríu rít hỏi cha đủ chuyện Tôi rất yêu người cha của mình. Tôi sẽ cố gắng chăm ngoan để cha luôn cảm thấy tự hào về mình. Kể về người bố của em – Mẫu 9 Dù bạn ở đâu, dù rằng làm gì thì bạn vẫn luôn phải hướng về cha mẹ. Tình phụ tử luôn là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý đối với mỗi con người, là chiếc la bàn định hướng cho ta trên chặng đường dài. Em cũng có một người bố đáng trân trọng, đáng kính như thế. Bố em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, dáng người bố cao gầy nhưng trong mắt em bố lúc nào cũng hiện lên là một người khỏe mạnh và là trụ cột vững chắc trong gia đình. Bố em có nước da bánh mật có lẽ bố phải làm lụng vất vả nhiều, lo toan mọi công việc lớn trong gia đình. Khuôn mặt bố vuông chữ điền cùng với đôi lông mày rậm toát lên vẻ đôn hậu. Đôi mắt đen láy, sâu thẳm chứa đựng cả bầu trời yêu thương dành cho con. Đôi mắt ấy cũng luôn toát lên niềm vui khi em đạt kết quả tốt và cũng chứa đựng nỗi lo âu khi em bị điểm kém hay không hoàn thành nhiệm vụ. Chính đôi mắt ấy cũng như động lực giúp em đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Mái tóc bố không còn đen như trước nữa mà đã có những sợi tóc bạc đã bị năm tháng nhuốm màu vất vả. Em thích nhất là lúc bố cười. Những lúc bố cười em cảm thấy rất ấm áp và vô cùng thân thương, trìu mến. Nụ cười cũng như thắp lên cho em niềm tin, những ước mơ cháy bỏng. Những lúc ấy em chỉ mong sao sẽ học tập thật tốt để nụ cười luôn hiện lên trên gương mặt của bố. Đôi bàn tay bố chai sạn, thô ráp vì phải làm lụng khó nhọc vì gia đình. Trong kí ức tuổi thơ của em có biết bao nhiêu kỉ niệm gắn bó với cha. Bố em rất hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc trong công việc và trong việc dạy dỗ con cái. Nếu như mẹ dạy con sự hiền lành, dịu dàng nữ tính thì bố lại dạy cho em sự quyết đoán trong khi giải quyết những công việc lớn. Vào mỗi buổi tối bố thường dạy em học bài, có bài nào không hiểu bố giảng giải, phân tích cặn kẽ từng li từng ti để em hiểu vấn đề một cách thấu đáo hơn. Dù bận đến mấy nhưng bố cũng luôn dành thời gian nhắc nhở em học tập và dạy em cách chơi thể thao để luyện tập thể dục. Em nhớ có lần mẹ em bị ốm nên bố phải lo toan mọi công việc trong gia đình từ việc lớn đến việc vỏ. Bố nấu cháo cho mẹ ăn rồi dậy sớm nấu cơm cho hai chị em em ăn đi học và đưa em đến trường. Bố lo lắng cho mẹ đến nỗi hốc hác cả gương mặt, đôi mắt bố trở nên nặng nề nhưng vẫn ánh lên niềm tin yêu trong cuộc sống. Ngoài ra, bố rất nhiệt tình giúp đỡ mọi người, có việc gì giúp được thì bố giúp luôn chứ không ngần ngại chần chừ điều gì cả. Bố em thường dạy em là phải biết “ bán anh em xa, mua láng giềng gần”. Bởi thế nên mọi người trong xóm ai cũng trân trọng và ngưỡng mộ bố rất nhiều. Bố là một người giàu đức hi sinh, vẫn luôn dành cho gia đình những điều tốt đẹp nhất vì vậy mà công lao của bố không thể kể được “Công cha như núi Thái SơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” Bố luôn là người đàn ông đáng quý nhất của cuộc đời em. Bố như ngọn hải đăng soi đường chỉ lối để em không hề bị mất phương hướng trên cuộc đời dài và rộng. Bố chính là một tấm gương sáng để cho chúng em học tập và noi theo. Mai này dù có phải xa vòng tay yêu thương của bố thì em cũng chỉ muốn thốt lên câu nói từ tận đáy lòng là “ Con yêu bố nhiều lắm, bố ơi”. Kể về người bố của em – Mẫu 10 Tôi rất thích câu thơ của một nhà thơ khuyết danh về tình thương yêu và sự hi sinh của cha mẹ “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ/ Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”. Nếu mẹ là người yêu thương ta vô bờ bến, thì cha là người âm thầm hi sinh, gánh bao nhọc nhằn, khổ cực cuộc đời để nuôi nấng ta thành người. Tôi thích câu thơ ấy, bởi mỗi khi nghe nó, tôi lại nghĩ về người ba thân yêu của mình. Ba tôi năm nay gần bốn mươi tuổi, độ tuổi mà con người ta cường tráng nhất, oai phong nhất. Dáng người ba cân đối với vẻ cao ráo cùng làn da nâu toát lên vẻ khỏe khoắn. Khuôn mặt góc cạnh tạo nên nét cương nghị, nghiêm khắc của một người đàn ông trưởng thành. Khuôn mặt ấy đã in hằn những dấu vết lam lũ của cuộc đời như một vài vết sẹo hay vết nám nơi gò má. Đôi mắt sâu hoằm nhưng vô cùng linh hoạt. Ánh mắt của ba lúc thì nghiêm nghị, lúc thì đầy ắp thương yêu. Chiếc mũi cao giúp khuôn mặt ba trở nên điển trai, phong độ. Chiếc mũi rất hợp với nụ cười bừng sáng. Là một kỹ sư, bố tôi có đôi tay chai sạn. Những ngón tay bây giờ như to hơn, chẳng còn vẻ thon dài của bàn tay chàng thư sinh ngày trước. Lòng bàn tay thô ráp, nhưng chẳng hiểu sao, tôi rất thích nắm đôi bàn tay ấy. Dường như khi đặt bàn tay nhỏ bé của mình trong đó, tôi cảm nhận được bao vất vả mà ba đã trải qua. Mẹ tôi kể, những ngày đầu tôi chập chững bước những bước đầu tiên, ba chính là người dìu dắt tôi. Không may, tôi bị ngã, ba chạy vội sang ôm tôi vào lòng. Ngày đó còn bé, chỉ biết òa khóc kêu mấy tiếng “ba…ba…”. Khi lớn hơn, có lần tôi bị ngã xe, ba không còn vỗ về tôi như ngày đó. Ba nhìn tôi nghiêm khắc và mắng. Tôi vẫn òa khóc, khóc bởi giận dỗi. Sau đó, tôi hiểu, ba vì lo lắng quá cho tôi, muốn tôi chững chạc trong những bước đi trên đường đời dài phía trước. Ba là người mà tôi kính trọng nhất. Dù đi hết cuộc đời, hình ảnh người ba quanh năm mệt nhọc vì gia đình sẽ luôn ghi dấu trong trái tim tôi. Tôi nguyện cầu cho người cha của cuộc đời sẽ luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và an yên. Kể về người bố của em – Mẫu 11 Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi nuông chiều còn ba em là người nghiêm khắc và cứng rắn. Nhưng không vì điều đó mà tình cảm em dành cho ba ít hơn mẹ. Nhìn ba ít ai nghĩ ba đang ở độ tuổi năm mươi vì đầu ba hầu như không có một sợi tóc bạc nào, ba nói được vậy là do hồi nhỏ uống nước trà xanh nhiều. Người ba hơi cao không mập lắm nhưng có nét khỏe khoắn mạnh mẽ nhờ siêng tập thể dục thể thao vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội kể hồi nhỏ ba em chơi bóng bàn và cầu lông rất mặt ba em hình chữ điền tỏ vẻ phúc hậu và cắt mái tóc ngắn khá mô đen để lộ vầng trán cao thể hiện trí thông lông mày hình lá lĩu và cặp mắt đen lấy luôn tỏ ra cái nhìn trìu mến với mọi miệng hay cười để lộ hàm răng trắng và đều như trái bắp. Hằng ngày sau giờ làm ở cơ quan ba em hay thức tới khuya làm sổ sách kiếm thêm thu nhập, em biết rất rõ điều đó vì ba yêu thương gia đình thường nói với em chỉ cần con học giỏi chăm ngoan thì ba vui rồi, sau khi nghe ba nói em quyết tâm học thật giỏi để ba vui. Bây giờ em đã hiểu câu công cha như núi thái sơn cao cả như thế nào. Những lúc rảnh rỗi ba thường chở em đi chơi, đi ăn kem. Ba thương em lắm, có gì khó hỏi ba thì ba sẽ trả lời, em cũng nhờ ba mà học giỏi toán đó. Ba đúng là người thầy thứ hai của em. Em rất kính yêu ba nhờ có ba mà gia đình em ấm no hạnh phúc cho nên lúc nào em cũng cố gắng làm theo lời ba dặn học giỏi chăm ngoan, siêng năng chăm chỉ, cần cù liêm chính, có ngày thành danh. Kể về người bố của em – Mẫu 12 Người sinh ra em, chăm sóc em mỗi ngày là mẹ, còn người dạy bảo em, bảo vệ em là cha. Em thương cha của em rất nhiều giống như cha thương em và lo lắng cho em vậy. Cha em năm nay bốn mươi lăm tuổi, cha còn rất trẻ và khỏe mạnh vì mỗi ngày cha đều tập thể dục vào buổi sáng. Có lẽ thế nên tay và chân của cha rắn chắc, những đường gân nổi lên mạnh mẽ. Em vẫn thường thử sức đôi tay ấy bằng trò kéo tay. Dù kéo bằng cả hai tay nhưng vẫn không thể nào thắng cha. Có lần em khóc vì thua nên cha đã cố tình nhường em. Em thích nhìn gương mặt của cha lúc cha cười. Gương mặt chữ điền phúc hậu với đôi lông mày rậm rạp và đôi mắt to. Cha có nụ cười rất duyên vì mỗi lần cười gương mặt cha hiện lên đồng tiền tròn sâu hút. Đôi đồng tiền này em được may mắn thừa hưởng từ cha. Mặc dù da hơi ngăm nhưng cha vẫn trông rất phong độ mỗi khi mặc cảnh phục đi làm. Tóc cha không đen mà ngả màu hơi nâu vàng, có lẽ vì công việc cha hay ra ngoài thường xuyên Cha em là cảnh sát giao thông nên phải công tác thường xuyên. Công việc của cha khá bận rộn, có khi cả ngày nghỉ cũng phải đi trực các tuyến đường lớn. Cha ít nói nhưng rất có trách nhiệm trong công việc. Chưa bao giờ em thấy cha nghỉ làm vì lý do cá nhân. Có lúc trời mưa tầm tã em vẫn thấy cha đứng điều khiển các dòng xe qua lại cho tuyến đường thông suốt. Lúc ấy em thương cha nhiều lắm và ngưỡng mộ cha rất nhiều. Bận rộn vậy nhưng cha vẫn dành thời gian cho gia đình. Ngoài giờ làm, cha về nhà phụ giúp mẹ làm việc nhà, chơi với các con chứ không la cà bên ngoài. Cuối tuần cha thường dẫn cả nhà đi chơi và mua sắm. Nhìn nụ cười của mẹ em hiểu rằng mẹ rất hạnh phúc khi lấy cha. Đối với hàng xóm, cha rất thân thiện, cha hay giúp mọi người xung quanh từ những chuyện nhỏ nhất. Ở xóm em có một gia đình của cụ bà neo đơn, cha chính là người vận động địa phương xây cho bà ngôi nhà nhỏ và giúp cháu của bà tìm được công việc ổn định. Dù thế nhưng cha không kể công, cha thường dạy em giúp đỡ người khác đừng nên kể ơn. Em rất tự hào vì có người cha vừa giỏi việc nước vừa đảm việc nhà. Em luôn thầm hứa là sẽ cố gắng học tốt để lớn lên được làm một cảnh sát giao thông như cha. Kể về người bố của em – Mẫu 13 Cây vĩ cầm đã câm lặng từ lâu, con còn nhớ khi chai sạn chiều hôn lên tay cha. Cây vĩ cầm vẫn ngân nga hằng đêm, bay mãi vào một thời ấu thơ là cây vĩ cầm. Trải bao giông bão, bao tháng năm kiếp người vẫn còn với cha cây vĩ cầm”… Lời bài hát vang lên da diết làm em chợt nhớ về hình bóng yêu thương của bố – người cha muôn vàn kính yêu, người nghệ sĩ trong gia đình em. Thấy bóng bố ngồi yên tĩnh bên cây vĩ cầm, câu chuyện về những ngày còn trẻ của bố mà mẹ hay kể lại ùa về. Hơn hai mươi năm trước, bố còn là chàng thanh niên hai mươi tuổi, nhiều ước mơ và hoài bão. Bố từ nhỏ đã kế thừa tình yêu âm nhạc từ bà nội, đặc biệt đam mê với loại hình nghệ thuật này. Khi em ra đời thì bà nội đã mất, mẹ bảo bà hát dân ca hay lắm, bà còn biết kéo đàn nhị nữa. Nhưng bố không thích đàn nhị như bà nội, lúc bố 13 tuổi, hay sang nhà người hàng xóm từ bên nước ngoài về Việt Nam định cư, nghe người ta kéo đàn vĩ cầm – loại nhạc cụ hiếm có ở Việt Nam rồi theo người ta học kéo đàn. Nhiều năm sau đổi mới, người hàng xóm kia quay lại quê hương họ tặng cho bố một cây vĩ cầm màu nâu nho nhỏ. Cứ như vậy, cây vĩ cầm ấy theo bố đến hôm nay đã qua hơn hai mươi năm. Sau này, bố gặp mẹ, bố là chàng trai Hà thành hào hoa, mẹ lại thiếu nữ Sài Gòn sôi nổi, cảm mến chàng thanh niên chơi vĩ cầm giỏi, ít lâu sau thì về chung một nhà. Mẹ bảo sau khi lập gia đình, bố không chơi vĩ cầm thường xuyên như trước nữa, chỉ chăm chú làm ăn lo cho vợ con. Mãi đến khi em lên lớp 2, thấy bố đem cây vĩ cầm đã cũ ra lau chùi, tò mò hỏi mẹ mới biết. Em cứ nghĩ chắc mình sẽ không được nghe bố đàn vĩ cầm. Cho đến năm ngoái, anh trai đi xa về tặng cho bố một cây vĩ cầm màu nâu bóng, được thiết kế tỉ mỉ, đặt trong hộp gỗ. Em vẫn nhớ như in hình ảnh bố khi ấy, khuôn mặt vuông chữ điền chất phác của người đàn ông đã ngoài bốn mươi với nước da hơi ngăm bỗng bừng sáng hẳn lên. Đôi mắt hiền từ thường ngày nheo nheo lại, vết nhăn mờ mờ nơi khóe mắt sau nhiều năm gánh vác gia đình thấp thoáng hiện lên. Bố nở nụ cười tươi, đôi tay gầy gầy khẽ vuốt ve cây đàn rồi nhẹ nhàng đặt nó lên, kẹp giữa bờ vai rộng và cần cổ. Bàn tay bố từ từ đưa qua, kéo nhẹ dây đàn, bản nhạc du dương không biết tên vang lên, dù không được điêu luyện như những nghệ sĩ trên truyền hình nhưng nghe vô cùng ấm áp, xúc động. Hóa ra bố cũng là người nghệ sĩ tài giỏi như vậy. Kéo đàn xong, bố nâng niu cây vĩ cầm, cẩn thận bỏ lại nó vào hộp rồi đem cất đi. Bóng dáng cao gầy, bước chân vững chắc, bình ổn thường ngày nhanh nhẹn hẳn lên. Sau đó, em cũng không được nghe bố kéo đàn vĩ cầm thêm lần nào nữa. Bố trở về với cuộc sống thường ngày, vừa lo làm ăn nhỏ, vừa phụ giúp mẹ chăm lo gia đình. Bố là thần tượng của em từ ngày còn bé, luôn ân cần, dịu dàng, thậm chí nhiều món ăn bố nấu còn ngon hơn cả mẹ. Bố không bao giờ khắt khe trong việc học hành của em, thỉnh thoảng sẽ quan tâm con gái học hành có vất vả không, giúp em giảng giải nhiều bài tập khó. Nhiều lần, trời mưa gió mà vẫn phải đến trường, bố đều bỏ công việc, đưa đón em mới yên tâm. Bố em vốn là người ít nói nhưng rất chu đáo, quan tâm đến mọi người. Những ngày đặc biệt như 20 tháng 10, mùng 8 tháng 3, mẹ và em đều sẽ có quà, hai mẹ con lần nào cũng cảm động. Hàng xóm ai cũng yêu mến bố, đặc biệt là các cụ già, lúc nào cũng khen bố còn trẻ mà kiên nhẫn ngồi chơi cờ, tán gẫu với các cụ, các cụ bớt cô đơn hẳn. Mỗi lần như vậy, em đều tự hào vô cùng. Bố chính là người mà em ngưỡng mộ nhất. Bố không chỉ là chỗ dựa vững chắc cho gia đình em mà còn là người luôn nhẹ nhàng dạy cho em nhiều bài học đạo lý làm người, sống đúng đắn và nhân hậu. Em luôn cảm thấy mình may mắn rất nhiều khi được trưởng thành trong sự bảo vệ yêu thương của bố mẹ. Kể về người bố của em – Mẫu 14 Đối với em gia đình vô cùng thiêng liêng. Bởi ở đó có những người thân mà em luôn yêu quý. Nhưng người mà em yêu quý nhất chính là bố của mình. Năm nay bố em bốn mươi hai tuổi. Bố cao khoảng 1m80. Làn da ngăm đen vì những buổi luyện tập trên thao trường hàng giờ đồng hồ. Em yêu nhất là đôi mắt bố. Dưới hàng lông mày rậm là đôi mắt to, luôn ánh lên sự yêu thương và quan tâm đến mọi người. Nhìn vào ánh mắt ấy em cảm nhận được cả một bầu trời yêu thương. Mỗi khi mắc lỗi, ánh mắt ấy lại ánh lên sự nghiêm nghị khiến em phải tự nhìn nhận lại bản thân để rút kinh nghiệm và không phạm phải sai lầm nữa. Nhưng những khi em vấp ngã, thất bại khi đã cố gắng hết sức thì bố cũng không hề trách móc, ánh mắt lại toát lên sự bao dung, động viên và an ủi để em vững bước. Trán của bố em cao vuông. Chính vầng trán ấy đã bao đêm thao thức, suy tư để tìm ra những hướng giải quyết hay cho gia đình. Theo năm tháng thì mái tóc bố đã dần pha sương. Bão tố cuộc đời đã in hằn trên mái đầu với những mái tóc điểm bạc và những nếp nhăn trên khuôn mặt vuông chữ điền. Sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn thích chăm sóc cây cối. Nhờ có sự chăm sóc tận tình của bố, mà cây cối trong vườn đều xanh tốt. Bố còn rất hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em hiểu bố phải vất vả vì chúng em lắm. Nhưng bố chẳng quản khó khăn để cả gia đình có một cuộc sống tốt hơn. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em đã hiểu được câu nói “Công cha như núi Thái Sơn” có ý nghĩa như thế nào. Có những lúc rảnh, bố em thường đưa chúng em đi chơi, dạy chúng em học bài. Thỉnh thoảng bố còn kể chuyện cho chúng em nghe nữa. Nhờ có những lời khuyên của bố mà hai chị em đã có thêm nhiều bài học hơn. Nếu như mẹ là người ân cần chu đáo tần tảo sớm hôm lo cho gia đình thì bố lại chính người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác mọi công việc lớn nhỏ trong nhà. Bố là trụ cột trong gia đình. Là người mà em yêu thương và luôn kính trọng. Em sẽ luôn ghi nhớ những lời dạy của bố để có thể trở thành một người sống có ích. Kể về người bố của em – Mẫu 15 Gia đình – hai tiếng đầy thiêng liêng và trang trọng. Không giống như mẹ luôn dịu dàng chăm sóc. Bố lại luôn nghiêm khắc dạy dỗ. Nhưng đối với em, bố là người mà em cảm thấy yêu mến và kính trọng nhất. Bố em năm nay đã bốn mươi hai tuổi. Dáng người cao, nhưng khá đầy đặn. Làn da của bố rám nắng bởi hàng ngày phải làm việc nhiều dưới ánh nắng mặt trời. Mọi người thường nói em rất giống bố ở khuôn mặt nhỏ nhắn, vầng trán cao, đôi mắt đen láy và hiền từ. Giọng nói của bố trầm và nụ cười ấm áp khiến em luôn cảm thấy hạnh phúc khi được gần bên bố. Đôi bàn tay của bố thô ráp, em biết đó là những dấu vết của thời gian, của bao vất vả bố đã hi sinh để lo lắng cho chúng em một cuộc sống đủ đầy hơn. Bố em làm nghề lái xe, công việc của bố là chuyển những chuyến hàng đi đến khắp mọi miền tổ quốc. Vì vậy, bố thường xuyên phải xa nhà. Mỗi khi có ngày nghỉ, bố lại dành thời gian ở bên gia đình. Bố luôn lo lắng và rất thương hai mẹ con em. Bố luôn dặn em phải chăm chỉ học hành, không được làm mẹ buồn và lo lắng. Mỗi lần đi xa về, bố đều tặng em những món quà nhỏ từ những miền đất nơi bố đã từng đi qua. Em rất thích thú khi được nghe bố kể về quê hương đất nước Việt Nam vô cùng tươi đẹp và rộng lớn. Đó là động lực thôi thúc em cố gắng học tập thật tốt để tương lai có thể đặt chân đến mọi miền tổ quốc. Những lúc không phải làm việc, bố thường đưa em đi chơi. Hoặc khi em đạt được danh hiệu học sinh giỏi, bố sẽ mua cho em những món đồ chơi, sách vở, quần áo mà em thích. Không chỉ vậy, bố cũng dạy em rất nhiều điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Bố của em giống như người thầy với những lời khuyên bổ ích, người cho em động lực và niềm tin để vượt qua mọi giây phút buồn vui. Bố vừa là một người thầy, vừa là một người bạn của em vậy. Em cảm thấy bố là một người cha tuyệt vời. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để bố luôn cảm thấy tự hào về mình. Em rất yêu bố của mình. Kể về người bố của em – Mẫu 16 Trong cuộc sống, tình cảm gia đình là đáng trân trọng nhất. Bởi những người thân luôn yêu thương, bảo vệ chúng ta. Và người yêu thương, gắn bó với em nhất chính là bố. Bố em năm nay đã bốn mươi lăm tuổi. Dáng người cao nhưng hơi gầy. Những dấu vết của thời gian đã in hằn trên khuôn mặt của bố. Khuôn mặt vuông chữ điền, mái tóc cắt ngắn đã điểm vài sợi bạc. Làn da ngăm đen vì những tháng ngày vất vả làm việc. Đôi mắt của bố sáng như những vì sao trên bầu trời đêm vậy. Nhưng em thích nhất là đôi bàn tay to lớn, chai sần nhưng tràn đầy ấm áp. Mọi công việc nặng nhọc trong nhà, bố đều làm giúp hai mẹ con. Bố em là một giáo viên Trung học cơ sở. Bố là giáo viên dạy môn Toán. Mỗi khi có bài tập khó, em thường nhớ bố hướng dẫn. Bố là một người cha nghiêm khắc nhưng cũng rất tâm lí. Mỗi khi rảnh rỗi, bố lại đưa hai mẹ con đi chơi. Bố cũng rất giỏi nấu ăn. Món tủ của bố là sườn xào chua ngọt. Đó cũng là món em thích nhất. Từ nhỏ đến lớn, bố đã dạy cho em rất nhiều điều bổ ích. Bố đã rèn luyện em trở thành một đứa trẻ tự lập, biết yêu thương mọi người xung quanh. Em vẫn còn nhớ một kỉ niệm hồi năm tuổi. Khi đó, mẹ đi công tác xa. Một hôm, em bị ốm. Bố đã chăm sóc em rất chu đáo. Bố nấu cháo cho em ăn, giúp em uống thuốc. Đến khi mẹ về nhà, em đã khỏe mạnh hoàn toàn. Thời gian qua đi, bố ngày càng có tuổi. Có nhiều lúc đi làm về, em cảm nhận được sự mệt mỏi của bố. Nhưng bố chưa bao giờ than vãn. Mà bố vẫn luôn là điểm tựa vững chắc của hai mẹ con. Người bố quả thật luôn dành cho con tình yêu thương đặc biệt. Bởi vậy, chúng ta phải luôn dành sự yêu thương và kính trọng cho những người cha của mình. Hướng dẫnBài văn tả bố hay nhất được viết bởi học sinh lớp 6 thuộc bậc trung học cơ sở dành cho phụ huynh và các em học sinh tham bài Em hãy viết bài văn tả người bố kính yêu của làmGia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cung giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho thêm Văn lớp 7 phát biểu cảm nghĩ về cây tre Việt NamĐêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thây chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi không phụ lòng công ơn của bố-Hết –Tham khảo bài văn hay mẫu số 2 tả bố của em cho học sinh lớp em là Lê Văn Dũng. Bà con thôn xóm thường gọi một cách thân mật là “chú Dũng”, “bác Dũng”.Năm nay, cha em vừa tròn 40 tuổi. Tốt nghiệp cấp 2 Phổ thông, cha em đi bộ đội. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, cha trở về quê làm ruộng, trở thành một lực điền, chân lấm tay bùn quanh năm. Năm 28 tuổi, cha xây dựng gia đình với mẹ em là người cùng làng. Cha mẹ có hai người con anh Hoằng 13 tuổi học lớp Bảy, em 10 tuổi học lớp thêm Văn hay phân tích bài thơ Tương tư của Nguyễn BínhCha em cao to, dáng người vạm vỡ. Tóc rễ tre, râu quai nón, nếu dăm bữa nửa tháng không cạo thì mọc tua tủa. Có lần mẹ em nói “Cha các con bận bịu cày bừa nên râu dài như tướng Trương Phi thời Tam quốc!” Cha chỉ cười khì khì, rồi nói “Xong mùa vụ sẽ cắt tóc, cạo râu cả thể cho bảnh giai”. Nước da bánh mật, mặt vuông chữ điền. Bắp chân, bắp tay cuồn cuộn. Cha có giọng nói Ồm Ồm. Áo quần chỉ có hai màu màu xanh công nhân và màu nâu dân quần, ống tay thường xắn cao. Tính tình mộc mạc, giản dị, sống chất phác, cần cù nên trong làng ngoài xã ai cũng quý thằng Quang, cái Huệ vẫn chế em “Quyên ơi! Mày đi vòng kiềng như cha mày lúc cày ruộng”. Em về hỏi mẹ, mẹ bảo “Chân đi vòng kiềng như thế mới cày bừa, cấy hái ra nhiều lúa gạo cho các con ăn no, học giỏi”. Cha làm ruộng giỏi, có nhiều kinh nghiệm thâm canh nên được bà con thuê mướn, đổi công bận bịu quanh năm. Cha biết thâm canh lúa giống mới, có kĩ thuật trồng rau, trồng màu năng suất cao, nên mùa nào gia đình em cũng có trên hai tấn lúa. Mảnh vườn trồng nhiều thứ rau như cải bắp, cải xanh, su hào… quanh năm tươi tốt; hầu như ngày nào mẹ cũng có rau non, rau tươi gánh đi chợ thêm Tả cảnh trường em vào giờ ra chơiMùa hè, cha hay nằm võng. Ăn vài củ khoai, uống một hai bát nước chè vối… là niềm vui thích của cha. Thỉnh thoảng, cha xem sách vở các con rồi mỉm cười nói “Bài vở của học trò bây giờ khó quá! Các con phải cố lên, phải học giỏi hơn cha mẹ…”Cha em chỉ là một thường dân, suốt đời cha chỉ mơ ước một cách giản dị, mộc mạc “Mùa màng bội thu, vợ con khoẻ mạnh, được sống ấm no yên vui trong tình nghĩa xóm làngBà ngoại bảo ” Hai anh em cháu, cháu Hoằng thì giống cha như đúc, cháu Quyên thì giống mẹ như hai giọt nước”. Em yêu mẹ bao nhiêu lại yêu cha bấy Đề bài Tả người bố kính yêu của emTuyển tập bài văn tả bố lớp 2 hay nhấtTuyển tập bài văn tả bố lớp 3 hay nhấtTuyển tập bài văn tả bố lớp 4 hay nhấtTuyển tập bài văn tả bố lớp 5 hay nhấtTuyển tập bài văn tả bố lớp 6 hay nhấtTuyển tập bài văn tả bố lớp 7 hay nhấtTham khảo thêm 10 bài văn tả về bố tổng hợp hayRelated posts Bố yêu cả gia đình và luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho mọi người. Với những người xung quanh, bố thân thiện và hay giúp đỡ nên ai cũng quý bố. Đặc biệt, bố rất vui tính. Những câu chuyện bố kể rất có duyên và ai nghe xong cũng phải bật cười…Nhắc tới mẹ thì không thể không nhắc tới bố, công cha như nói thái sơn..đúng vậy. Cũng chính như thế đề tài tả về bố luôn được thầy cô quan tâm, Bài viết sẽ giới thiệu đến bạn đọc những bài văn tả bố hay nhất, hãy xem các em dành tình cảm và diễn tả về bố mình thế nào nhé. Đề bài Tả người bố kính yêu của em VĂN TẢ BỐ Bài văn tả bố lớp 2 Bài văn tả bố lớp 3 Bài văn tả bố lớp 4 Bài văn tả bố lớp 5 Bài văn tả bố lớp 6 Bài văn tả bố lớp 7 Bài văn tả bố hay nhất Bố đang hì hục cuốc đất. Với vóc người cao lớn, làn da ngăm ngăm nên trông thật khỏe. Bố quai những lưỡi cuốc chắc nịch xuống đất, lớp đất cứng được đào lên, cỏ dại không còn nơi nương tựa. Bố giũ cỏ rồi bỏ thành đống. Đôi tay rắn chắc của bố lại giữ vững cán cuốc, đưa lên rồi giáng xuống phụp, phụp! Chỉ một lát, khoảng vườn đã sạch cỏ, lớp đất cứng đã tơi xốp.. Tuyển tập bài văn tả bố lớp 2 hay nhất Bài làm 1 lớp 2 – Tả bố kính yêu của em Trong gia đình, người em luôn kính trọng và tin yêu nhất là bố. Bố em năm nay ngoài ba mươi tuổi. Bố là bộ đội, cũng là kỹ sư giỏi. Mái tóc đen nhánh của bố luôn được cắt gọn gàng. Bố thường mặc những chiếc áo phông trông rất trẻ trung. Những lúc mặc quân phục, trông bố rất oai phong, Bố em là người tận tụy trong công việc. Nhìn những cây cầu mới được dựng lên, em càng thấy hiểu về công việc của bố và càng tự hào về bố hơn. Mặc dù công việc bận rộn nhưng bố vẫn luôn chăm lo cho gia đình. Không chỉ giúp mẹ việc nhà, bố còn dạy em học mỗi tối. Bố đúng là người bố tuyệt vời của em. Bài làm 2 lớp 2 – Tả bố kính yêu của em “Công cha như núi Thái Sơn”. Câu ca dao ấy vẫn luôn đúng cho tới tận ngày nay. Nếu như mẹ cho em một bàn tay dịu dàng thì cha lại dạy cho em những bài học làm người quý giá. Cha không chỉ là một người cha mà còn là một tấm gương đạo đức để em học tập và noi theo. Cha em có dáng người dong dỏng cao, gương mặt chữ điền vuông vắn có phúc. Nước da ngăm đen, có những nếp nhăn xô lại, dãi dầu vì năm tháng. Sống mũi cao và thẳng, khuôn miệng luôn nở một nụ cười âu yếm. Đôi mắt cha to tròn, màu hạt dẻ, lấp lánh như ánh sao ngoài trời đêm. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy, em thấy được tình yêu thương bao la mà cha dành cho gia đình. Thời gian và nhọc nhằn đã nhuốm màu lên mái tóc cha. Mới ngày nào mà mái tóc đã điểm những sợi bạc trắng. Đó là màu tóc của sương sớm, của giãi dầu mưa nắng, của những đêm trằn trọc thao thức lo cho gia đình. Bàn tay cha cũng không mềm mại như bàn tay của bao người. Bàn tay cha thô ráp, đầy những vết chai sạn. Nhưng đôi bàn tay ấy đã ngày ngày chăm sóc cho em, xoa đầu em, ôm em vào lòng, kể cho em nghe những câu chuyện, dạy cho em những truyền thống ngàn đời của ông cha ta. Dẫu thời gian có mang tất cả mọi thứ đi thì hình bóng người cha cùng những bài học làm người luôn in đậm trong tâm trí em. Em mong cha luôn sống thật khỏe mạnh, mãi mãi trở thành điểm tựa tinh thần vững chắc cho em trên những hành trình dài rộng của cuộc đời. Bài làm 3 lớp 2 – Tả bố kính yêu của em Bố là người luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, là người dạy em phải tự mình đứng lên từ những vấp ngã. Thật hạnh phúc biết bao khi luôn có bố ở bên. Bố em năm nay đã ngoài 40 tuổi. Bố có dáng người cân đối, thân hình khỏe khoắn bởi bố năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Gương mặt chữ điền cùng làn da bánh mật đầy nét cương nghị. Mái tóc bố đen bóng, óng mượt cùng nụ cười tươi tắn luôn tỏa rạng trên môi khiến bố trông trẻ hơn hẳn so với tuổi thật của mình. Bàn tay bố ấm và to, đầy những vết chai sần. Đôi bàn tay ấy đã dạy em làm, chăm em học, xoa đầu em mỗi khi em bị ốm. Đôi bàn tay ấy còn rất khéo léo. Những vật dụng trong nhà đều do bố làm cả. Chính tay bố đã đóng cho em một giá sách nhỏ xinh với niềm mong mỏi rằng em sẽ học hành chăm chỉ. Giọng bố trầm ấm, truyền cảm. Mỗi sáng đưa em đi học, bố thường kể cho em những câu chuyện xoay quanh cuộc sống hằng ngày và dạy cho em những truyền thống quý báu của dân tộc. Giọng bố đều đều, ấm áp khiến cho những bài học luôn in đậm trong tâm trí em. Bố là thợ may ở nhà. Những bộ quần áo của gia đình đều do bố thiết kế. Em thích nhất là chiếc áo hồng mà bố đã may tặng em vào lần sinh nhật thứ 8. Em rất biết ơn và kính trọng bố. Nhờ có bố mà gia đình em luôn ấm no, hạnh phúc. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn dưỡng dục của bố. Bài làm 4 lớp 2 – Tả người bố yêu quý của em Bố em là Nguyễn Văn Quỳnh. Năm nay bố em 36 tuổi, là kĩ sư cầu đường, công tác ở tỉnh xa, mỗi năm được nghỉ phép hai, ba tuần mới về nhà. Bố em cao, to, rất khoẻ mạnh. Râu quai nón, chân đi vòng kiềng, làm việc gì cũng nhanh nhẹn và khéo léo. Thằng Chính, cái Lệ, cái Tâm bạn em vẫn trêu em “Đoàn ơi! Sao mày bảnh trai thế? Hai bố con đều có chân vòng kiềng…”. Em nói với mẹ em điều đó. Mẹ cười và bảo “Chân vòng kiềng mà giỏi giang là được. Con học cố lên, làm kĩ sư như bố con, để mẹ nhờ…”. Tuyển tập bài văn tả bố lớp 3 hay nhất Bài làm 1 lớp 3 – Tả bố kính yêu của em Bố em là bộ đội xa nhà, chỉ vào kì nghỉ phép bố mới được ở nhà vài ngày. Những lúc ấy em thường quấn quýt bên bố để nghe bố kể chuyện. Chuyện của bố kể rất nhiều, hết chuyện chiến đấu rồi đến chuyện đi công tác. Hơn thế ở nhà, bố còn giúp mẹ nhiều việc làm lại vuông sân, coi sóc bài vở của em, giảng cho em hiểu những bài toán khó. Rồi bố còn dạy em hát. Bố hát không giỏi như cô giáo em nhưng giọng hát của bố trầm trầm, hơi khàn và ấm áp. Mấy ngày phép qua nhanh và bố trở về đơn vị với lời dặn dò em “Ở nhà chăm học và giúp mẹ trông coi việc nhà”. Em rất yêu bố. Em hứa sẽ cố gắng học giỏi để bố mẹ vui lòng. Bài làm 2 lớp 3 – Tả bố kính yêu của em Ngoài mẹ, bố là người gần gũi với em nhất. Bố rất yêu em. Bố đi làm cả ngày ở nhà máy, tối mới về đến nhà. Cơm nước xong là bố kèm em học. Bố coi sóc bài vở của em rất tỉ mỉ. Bố dạy cho em từng cách viết để trình bày bài làm ở nhà. Bố giảng giải cho em từng bài toán khó, dạy từng câu văn. Nhờ có bố, em học hành tiến bộ và đạt nhiều điểm chín, điểm mười hơn. Nhận thấy em tiến bộ, cả bố và mẹ đều vui. Vào ngày nghỉ, khi emhọc bài và làm xong việc, bố dạy em cách câu cá hoặc tự làm đồ chơi. Bố lúc nào cũng âu yếm và chăm lo cho em từng li từng tí. Em rất tự hào về bố, người đã dạy dỗ em rất chu đáo, đầy tình yêu thương. Em hứa sẽ cố gắng học tập thật giỏi để bố mẹ vui lòng. Bài làm 3 lớp 3 – Tả bố em là kỹ sư Bố em là kĩ sư địa chất. Công việc của bố em là đi tìm tài nguyên khoáng sản cho đất nước. Ngày nào, bố cũng phải làm việc đến tận đêm khuya bên chiếc máy tính để nghiên cứu và phân tích những tầng địa chất. Bố em hay phải đi công tác xa nhà. Hành trang mỗi lần đi công tác của bố chỉ là một chiếc máy tính, một chiếc búa, một chiếc la bàn và một tấm bản đồ. Có lúc bố phải lên núi, vào rừng có khi bố phải xuống biển. Mỗi lần đi công tác về, bố em lại mang về những mẫu vật. Hàng ngày, bố miệt mài nghiên cứu những mẫu vật ấy. Những khi tìm được mẫu vật mới bố em rất vui. Những lúc rỗi rãi, bố lại say sưa kể cho chúng em nghe về công việc của bố. Mai sau, em muốn trở thành một kĩ sư địa chất như bố. Tuyển tập bài văn tả bố lớp 4 hay nhất Bài làm 1 lớp 4 – Viết thư cho bố Không thuộc phạm vi mô tả mà hay quá Bố thân mến! Ngày con nhận được tin bố sắp đi công tác 1 tháng con vô cùng buông bởi con không muốn xa bố nhưng rồi con có nghĩ lại và con tin tưởng và rất yêu thương bố, bố làm tất cả những điều này là vì các con và vì gia đình. Hôm nay con nhận ra rất nhiều điều bố ạ, nên con viết thư cho bố, bố có khỏe không, dạo này bố có béo hơn không, ở xa nhà bố phải chịu khó chăm sóc cho sức khỏe của mình bố nhé. Mấy ngày hôm nay nhiệt độ cũng hạ rất thấp bố nhớ đắp chăn kín khi đi ngủ nhé. Mẹ và con cũng nhớ bố rất nhiều, và luôn mong bố nhanh trở về. Mỗi ngày con đều thấy mẹ khóc thầm vì nhớ bố bố ạ, mẹ cũng thương bố nhiều lắm. Con cảm nhận được điều đó bố ạ, không biết bố có nhận ra điều đó không, ngày nào con cũng thấy mẹ buồn. Bố đi công tác xa nhà nên mẹ lúc nào cũng lo lắng cho bố, con thấy đợt đi công tác trước mẹ cũng rất buồn, nhưng khi bố trở về con thấy mẹ lại rạng rỡ hẳn lên, lúc nào mẹ cũng lo không biết bố đi ăn cơm ngoài có đảm bảo không, không biết có biết ăn uống đúng giờ không, con thấy mẹ luôn quan tâm và chăm sóc cho bố bố ạ. Hôm nay con vui vì con được cô giáo khen là có tiến bộ về nhà muốn khoe với bố mẹ nhưng bố lại không có nhà nên con viết thư cho bố để báo cáo tình hình học tập của con kì vừa qua, con đứng thứ 2 của lớp bố ạ, cô giáo khen con có tiến bộ hơn rất nhiều kì trước, điều đó làm con rất vui. Con đã học theo cách mà bố luôn dạy con, con học vào những thời gian con rảnh nhất để có nhiều thời gian dỗi và chăm sóc gia đình, nhưng sự tiết kiệm thời gian như vậy giúp con học tập hiệu quả và có ý nghĩa hơn, mỗi ngày con đều ôn luyện trong quá trình con học tập trên lớp. Khi về gia đình ngoài việc học con đã giúp đỡ mẹ rất nhiều công việc như trông em, quét nhà và rửa bát giúp mẹ. Con thấy mẹ vất vả nên con đã làm những việc đó, chính việc giúp đỡ được công việc trong gia đình mà làm con rất vui. Con đã tìm được rất nhiều niềm vui trong cuộc sống bố ạ. Con cảm ơn bố đã dạy dỗ con ạ. Con gái của bố! Bài làm 2 lớp 4 – Viết thư cho bố Không thuộc phạm vi mô tả mà hay quá Bố kính yêu của con! Đầu thư con chúc bố sức khỏe, luôn công tác tốt. Thời tiết dạo này trở lạnh rồi, bố nhớ mặc áo ấm khi ra ngoài nhé. Ở nhà hai mẹ con con vẫn khỏe và nhớ bố nhiều. Trong thư có gửi kèm ảnh của hai mẹ con bố nhớ mở ra xem đấy. Trong thư trước gửi cả nhà, bố nói là sắp đươc về phép làm hai mẹ con con ngóng mãi. Bao giờ thì bố được về nhỉ, liệu bố có được về lâu không? Ông bà cũng nhắc bố nhiều lắm, bố mau về đi nhé. Con dạo này vẫn học tập tốt, bố về đừng quên mua quà cho con. Con vẫn nhớ lần trước bố dẫn con ra cung thiếu nhi chơi rất vui, bố có về dẫn con đi chơi tiếp bố nhé. Con yêu bố nhiều! Ở trong ấy bố có khỏe không, có béo lên được nhiều không? Lần trước về bố béo lên làm cả nhà vui lắm. Công việc của bố vẫn tốt chứ ạ? Bố đừng uống rượu với hút thuốc lá nhiều nhé, hai mẹ con con lo lắm. Trời dạo này trở lạnh nên sức khỏe bà hơi yếu đi một chút, vẫn bệnh thấp khớp bố ạ, chân bà trở trời là lại đau. Con thương bà lắm nhưng chắc biết làm sao được. Mong sao bà mãi khỏe mạnh thôi. Sau này lớn con sẽ kiếm thật nhiều tiền để mua thuốc chữa cho bà khỏi bệnh, để bà không phải chịu đau đớn nữa. Bà nhắc bố nhiều lắm đấy ạ. Mẹ cũng nhớ bố nhiều lắm. Có lần con thấy mẹ lấy áo của bố ra ôm rồi cứ ngồi vậy mãi thôi. Bố về mau đi đừng làm mẹ buồn nhé. Con mèo hay ăn vụng nhà mình bỏ đi mất rồi bố ạ. Từ cái ngày bố đánh nó ấy nó cứ quanh quẩn không dám về nhà rồi giờ thì bỏ đi mất tiêu. Bố bảo mèo mà mũi đỏ thì hay ăn vụng thế mà đúng thật. Nó đi rồi nhà cũng vắng đi nhiều. Cái cửa mà bố đóng vào mùa hè giờ mùa đông gỗ nó co lại hút gió lạnh lắm bố ạ. Bố sớm về sửa bố nhé. Còn cái chuồng gà nữa, hôm nọ con gà nó nhảy kiểu gì gẫy mất rồi, ở nhà mẹ với con chẳng sửa được gì. Bố mau về bố nhé. Vậy thôi, thư cũng đã dài. Con dừng bút ở đây bố nhé. Con yêu bố nhiều lắm. Mong sớm nhận được thư bố. Con gái của bố Tuyển tập bài văn tả bố lớp 5 hay nhất Bài làm 1 lớp 5 – Tả người bố kính yêu của em Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi. Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp. Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “đi học hôm nay phải…”, rồi thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố. Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu “con không cha như nhà không có nóc” và đúng là như vậy. Bố con như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố được rất nhiều người kính trọng. Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố. Bài làm 2 lớp 5 – Tả người bố kính yêu của em Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng. Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cung giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị. Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ. Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thây chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào. Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà. Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để bố em được vui lòng. Bài làm 3 lớp 5 – Tả người bố kính yêu của em Mẹ là người sinh ra ta và có biết bao bài ca đã từng viết về mẹ. Bố lại là người luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, dạy ta rắn giỏi đứng lên từ vấp ngã. Bố, mẹ là những người chúng ta gọi tên hàng ngày. Hạnh phúc vẹn tròn khi có bố ở bên. Em cũng vậy! Bố em năm nay 40 tuổi rồi. Bố làm nghề thợ mộc, đây là nghề ông dạy bố từ nhỏ. Bố yêu nghề như yêu những con người luôn bên cạnh và đem niềm vui đến cho bố. Bố là người có dáng người cao, vạm vỡ dáng người ấy rất phù hợp với nghề nghiệp của bố. Bố có thể lấy dụng cụ một cách dễ dàng vì cánh tay bố dài và linh hoạt. Bố cũng di chuyển rất nhanh, từ khâu lấy gỗ, kiến tạo, mọi công việc bố đều sắp xếp rất chu đáo, gọn gàng. Có lẽ vì vậy mà bàn tay bố không hề mềm mại, thô và chai sần nhưng lại vô cùng khéo léo, sản phẩm của bố độc đáo và ưng ý với mọi người. Với em, đó là bàn tay rất đặc biệt. Bố em có khuôn mặt tròn, đôi mắt bố luôn nhìn mọi người thân thiện, có lẽ cũng do nghề nghiệp đem lại niềm vui nên đôi mắt bố không hề tỏ ra mệt mỏi mà luôn sáng lên một cách kỳ lạ. 40 tuổi nhưng mái tóc bố không còn đen. Ngoài thời gian giúp em học bài, cùng mẹ làm những việc nặng nhọc, bố luôn ngồi ở xưởng gỗ để làm việc. Những lớp bụi của gỗ bám vào tóc làm cho bố như già đi. Em nhìn rõ hơn những sợi tóc bạc khi bố xoa xoa lớp bụi bám ấy. Khi làm việc, bố thường mặc những bộ quần áo tối màu, bố lúc nào cũng cần mẫn, tỉ mỉ trong từng sản phẩm và bố thường cài bút chì trên đôi tai rất điêu nghệ. Những vật dụng trong nhà đều do bố làm cả, bố dành riêng cho em một giá sách được sơn bóng loáng, gửi gắm niềm mong muốn em sẽ cố gắng học tập. Bố không sở hữu chất giọng êm, ngọt ngào như của mẹ. Giọng bố ấm áp, truyền cảm, bố truyền đạt rất dễ hiểu và luôn ân cần với em. Nhất là lúc em gặp những bài toán khó hiểu, bố kiên trì giảng giải và luôn thúc đẩy em phải nỗ lực hết mình. Em thấy khâm phục bố lắm! Bố là người sống kín đáo, tế nhị, không hề mất lòng ai. Mặc dù miệt mài với công việc nhưng bố luôn dành thời gian quan tâm tới gia đình. Em sẽ học tập ở bố đức kiên trì, bền bỉ. Với bản thân em, bố mang lại niềm tin rất lớn. Em thầm cảm ơn bố đã cho em một gia đình hạnh phúc, đủ đầy. Bài làm 4 lớp 5 – Tả người bố kính yêu của em Đọc báo để mở mang kiến thức. Đọc báo để thấy được nhiều cảnh đời trong xã đọc báo cũng là để giải trí sau giờ làm việc mệt nhọc. Ba em rất thích đọc báo và đọc nhiều nhất trong gia đình em. Ba em làm việc ở nhà in của tòa soạn báo nên ngày nào ba cũng đem về rất nhiều báo. Đôi bàn tay lem luốc mực in của ba, rửa mãi vẫn chưa sạch hẳn những vệt đen sắp xếp từng tờ báo theo thứ tự để đọc. Có những tờ ở cơ quan ba in như Tin tức, đời sống pháp luật, văn hóa thể thao…Cũng có những tờ ba mua thêm như Tuổi trẻ, thanh niên, phụ nữ…Đôi mắt mệt mỏi của ba sau một đêm dài làm việc căng thẳng cố mở to và cuốn lấy từng chữ đều tăm tắp hiện ra trên mặt báo. Ánh mắt chăm chú như vậy nhưng vẫn dõi theo em đang chuẩn bị ăn uống, thay đồ đi học. Ba đọc đến những tin hỏa hoạn, động đất hay những tệ nạn xã hội, những tai nạn giao thông, liền đọc to lên cho cả nhà cùng nghe. Giọng ba thảng thốt, không còn trầm ấm như thường ngày mà lộ ra vẻ lo lắng, bất an. Lúc ấy, ba ngồi dựa vào thành ghế và thở dài. Cái dáng dong dỏng, cao cao ấy trong màu áo xanh công nhân chưa kịp thay làm em thấy chạnh lòng. Khi đọc những chuyện lạ bốn phương, những truyện cười, giọng ba cười khanh khách. Những lúc ấy, em liền chạy đến xem ké tờ báo, ba vuốt đầu em và kể cho em nghe. Hai cha con cười sảng khoái, giúp em tỉnh táo hẳn cơn buồn ngủ, để bắt đầu cho một ngày học mới. Ba hỏi em có muốn đọc báo Nhi Đồng không, ba mua. Ba khuyên em nên thường xuyên đọc báo để nắm bắt được nhiều thông tin trong cuộc sống và rèn cách viết văn. Nhờ Ba truyền cho tinh thần đọc báo, hôm nay em viết văn tàm tạm được. Em rất biết ơn ba và yêu thương ba vô cùng. Bài làm 5 lớp 5 – Tả người bố kính yêu của em “Cha ơi bóng cả cây cao Che chở con những lao đao cuộc đời Cha đưa cả tấm lưng gầy Chở che con được tới ngày hôm nay”. Câu thơ trên là một trong những câu thơ em yêu thích. Quả đúng như vậy, cha chính là người vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi chúng ta. Em cũng thế, em cũng có một người bố tuyệt vời. Em rất yêu quý và tự hào về bố của mình. Bố em năm nay đã ngoài 40 tuổi. Bố có dáng người cao, vạm vỡ. Khuôn mặt bố vuông nhìn rất phúc hậu. Làn da bố sạm đen vì làm việc nhiều dưới trời nắng. Ai cũng ấn tượng với đôi mắt bố. Đôi mắt ấy luôn hiền từ và ấm áp. Nhưng khi bố tức giận, đôi mắt ấy trở nên cương nghị vô cùng. Đôi bàn tay bố thô ráp, nhiều vết chai sạn vì công việc. Bố ăn mặc rất giản dị. Sau giờ làm việc về, bố còn chăm bẵm cho khu vườn rau trước nhà. Bố cuốc đất, trồng cây rất giỏi. Những việc nặng sửa chữa trong nhà, một mình bố đều thực hiện được hết. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cố gắng để chăm sóc cho các con được ăn học đến nơi đến chốn. Mặc dù chăm chỉ với công việc nhưng bố luôn dành thời gian quan tâm tới gia đình. Bố chưa bao giờ quên đốc thúc em học bài. Sinh nhật em năm nào bố cũng nhớ. Khi em bị ốm, bố cùng mẹ ngày đêm chăm sóc, nấu cháo cho em.“Công cha như núi Thái Sơn” câu ca dao ấy vẫn luôn đúng cho tới tận ngày nay. Bố luôn là người dạy em những điều hay lẽ phải. Em thầm cảm ơn bố đã dạy em lớn khôn và trưởng thành. Em rất yêu mến bố của em. Em luôn mong ước cho bố sống thật khỏe để sống với em mãi mãi. Bài làm 6 lớp 5 – Tả người bố kính yêu của em Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi nuông chiều còn ba em là người nghiêm khắc và cứng rắn, nhưng không vì đó mà tình cảm em dành cho ba ít hơn mẹ. Nhìn ba ít ai nghĩ ba đang ở độ tuổi 50 vì đầu ba hấu như không có 1 sợi tóc bạc nào, ba nói đuợc vậy là do hồi nhỏ uống nước trà xanh nhiều . Người ba hơi cao không mập lắm nhưng có nét khỏe khoắn mạnh mẽ nhờ siêng tập TDTT vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội kể hồi nhỏ ba em chơi bóng bàn và cầu lông rất mặt ba em hình chữ điền tỏ vẻ phúc hậu và cắt mái tóc ngắn khá mô đen để lộ vầng trán cao thể hiện trí thông lông mày hình lá lĩu và cặp mắt đen lấy luôn tỏ ra cái nhìn trìu mến với mọi miệng hay cười để lộ hàm răng trắng và đều như trái bắp. Hằng ngày sau giờ làm ở cơ quan ba em hay thức tới khuya làm sổ sách kiếm thêm thu nhập, em biết rất rõ điều đó vì ba yêu thương gia đình thường nói với em chỉ cần con học giỏi chăm ngoan thì ba vui rồi, sau khi nghe ba nói em quyết tâm học thật giỏi để ba vui. Bây giờ em đã hiểu câu công cha như núi thái sơn cao cả như thế nào. Ba em còn có sở thích là trồng cây. Mỗi buổi sáng ba đều dậy sớm và sau khi tập Td ba em quay wa chăm sóc cho cây. Ba em rất thích cây xương rồng vì nó có 1 khát vọng sống mãnh liệt cắm vô đất nào cũng sống và ít uống nước vẫn sống. Những lúc rảnh rỗi ba thường chở em đi chơi , đi ăn kem. Ba thương em lắm, có gì khó hỏi ba thì ba sẽ trả lời, em cũng nhờ ba mà học giỏi toán đúng là ông thầy thứ 2 của em. Em rất kính yêu ba nhờ có ba mà gia đình em ấm no hạnh phúc cho nên lúc nào em cũng cố gắng làm theo lời ba dặn học giỏi chăm ngoan, siêng năng chăm chỉ, cần cù liêm chính, có ngày thành danh. Tham khảo Các bài văn lớp 5 tả mẹ xúc động Tuyển tập bài văn tả bố lớp 6 hay nhất Bài làm 1 lớp 6 – Tả người bố kính yêu của em Tôi yêu quý tất cả những người ruột thịt nhưng gần gũi, gắn bó hơn cả vẫn là cha. Cha không chỉ sinh thành, nuôi dưỡng mà còn là người bạn lớn thân thiết của tôi. Không thể kể hết những kỉ niệm của thời thơ ấu, nhưng riêng kỉ niệm về tình cha con thì mỗi lần nhớ lại, tôi đều rưng rưng xúc động. Hồi lên bốn, lên năm, tôi theo cha nhiều hơn theo mẹ. Bởi lẽ mẹ đi làm xa, sáu giờ đã rời nhà và tối mịt mới về, không thể chăm sóc tôi hằng ngày được, ông bà nội già yếu, cha tôi không dám phiền, nên hầu như mọi việc lớn nhỏ trong nhà, cha đều làm cả. Những sáng mùa đông, gió bấc xào xạc ngoài vườn cây và lùa hun hút qua khe cửa, cha tôi dậy sớm đun nước rót vào phích rồi đặi thêm ấm nữa để ông bà nội có nước nóng rửa mặt. Bên tách trà nóng thơm ngát, ông nội và cha tôi trò chuyện. Tôi ngồi lọt thỏm trong lòng, áp mặt vào khuôn ngực vạm vỡ, ấm sực của cha mà cảm thấy sung sướng vô ngần. Ngoài đường có tiếng rao lanh lảnh “Bánh mì nóng giòn đây! Bánh mì mới ra lò đây!”. Cha chạy ù ra mua cho tôi một chiếc. Tôi bẻ từng miếng nhỏ, nhai rau ráu ngon lành. Những chiều hè, mặt trời vừa lặn sau dãy núi Ba Vì tím biếc, cha nhấc tôi lên vai, hai cha con đi dọc triền đê hứng gió, rổi xem đám trẻ thả diều. Sau đó cha cho tôi xuống bến sông tắm. Tôi thích thú ngâm mình trong dòng nước phù sa mát rượi và thoả thuê quẫy đạp trên đôi tay rắn chắc của cha. Nhờ cha dạy mà tôi biết bơi rất sớm. Trong nhà, chỗ nào cũng có đồ chơi cha làm cho tôi. Trên bệ cửa sổ là chú bé cưỡi trâu thổi sáo, là mẹ con đàn lợn quây quần bên nhau, dễ thương lạ lùng! Rồi khay quả gồm bưởi, cam, na, ổi, chuối được tô màu y như thật… Tất cả đều do bàn tay khéo léo của cha nặn từ đất sét móc ở bờ sông. Những con cào cào, châu chấu, chuồn chuồn, bươm bướm tết bằng lá dừa theo tôi vào trong giấc ngủ say nồng. Tôi cảm nhận tình yêu nồng nàn của cha dành cho đứa con trai bé bỏng từ những thứ đồ chơi ấy. Nhớ nhất là hồi tôi học lớp Một. Buổi khai trường đầu tiên trong đời, tôi được cha chở đi học trên chiếc xe đạp cũ kĩ đã tróc hết sơn. Ngồi đằng sau, tôi ríu rít hỏi cha đủ chuyện “Cha ơi! Cái trống trường có to không hả cha? Lớp học có rộng bằng nhà mình không? Con có được mang theo mấy chú dế đực vào lớp không?”. Đại loại rặt chuyện vớ vẩn của một chú nhóc sáu tuổi, thế nhưng cha tôi vui vẻ trả lời bằng hết. Bài làm 2 lớp 6 – Tả người bố kính yêu của em Tục ngữ có câu “Con có cha như nhà có nóc”. Câu nói đó cho thấy vị trí và vai trò quan trọng của người cha trong gia đình. Đối với em, hình ảnh của bố luôn in đậm trong tâm trí. Năm đó, bố em đã ngoài 40 tuổi. Bố là một chiến sĩ công an. Điều đó khiển em rất tự hào và hãnh diện. Bố thường phải đi trực và làm nhiệm vụ. Bố có khuôn mặt chữ điền, ánh mắt nghiêm nghị. Những hôm trời nóng, bố đi làm về, gương mặt đỏ ứng lên, mồ hôi lấm tấm trên mặt và ướt 3v cả một mảng lưng áo. Em hiểu rằng bố phải đứng gác dưới nắng gắt nên càng thương bố hơn. Nước da bố rám nắng, khỏe mạnh. Những buổi tối không phải đi làm, bố lại ngồi suy tư với những tài liệu của cơ quan. Lúc ấy, gương mặt bố đăm chiêu suy nghĩ, đôi mắt sáng ngời, đôi chân mày rậm rạp cứ nheo lại. Mái tóc bố đã lấm tấm những sợi bạc. Em biết rằng bố phải lo công việc ở cơ quan vốn gian nan và khó khăn, đặc biệt là hết sức nguy hiểm nhưng lúc nào bố cũng cố gắng hoàn thành công việc một cách tốt nhất. Mỗi khi đi làm, bố thường mặc quân phục và đội chiếc mũ công an trông rất oai nghiêm. Những lúc đêm khuya, có điện thoại gọi tới, vì nhiệm vụ là bố lại choàng dậy và vội vã lên đường bất kể thời tiết ra sao. Bố em không chỉ là người chiến sĩ dũng cảm ở cơ quan mà còn là người giữ bình yên cho khu phố và cũng là người trụ cột trong gia đình. Tuy bận bịu ở cơ quan nhưng bố vẫn không quên chăm lo những công việc trong gia đình và hết lòng yêu thương con cái. Bố luôn kiểm tra, kèm cặp việc học hành của chị em em. Bố cũng rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái. Tuy nhiên, nhiều lúc, bố lại rất vui tính và hài hước. Thỉnh thoảng, bố lại kể chuyện cười cho chị e mem nghe khiến hai chị em phá lên cười như nắc nẻ. Đối với bà con hàng xóm, có việc gì là bố luôn sẵn lòng giúp đỡ. Mọi người đều kính nể và yêu quý bố. Em rất yêu qúy bố và rất tự hào vì bố là người chiến sĩ công an vì nước quên thân, vì dân phục vụ. Bố là điểm tựa vững chắc cho gia đình em, giống như câu hát”Ba sẽ làm cánh chim, cho con bay thật xa”. Tuyển tập bài văn tả bố lớp 7 hay nhất Bài làm 1 lớp 7 – Tả về người bố của em Tình cha con luôn là thứ tình cảm âm thầm, lặng lẽ nhưng mạnh mẽ và da diết. Chưa bao giờ em viết bất cứ một điều gì dành cho cha, bởi rằng có lẽ ngôn từ không đủ sức để diễn tả hết tình cảm đó. Và có lẽ em không đủ can đảm để viết ra những lời tự sâu trong trái tim dành cho cha. Đó là một người đàn ông đặc biệt trong cuộc đời em hôm nay và cả mai sau nữa. Cha là người mang đến cho em một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc và nhiều yêu thương như thế này. Cha gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình lớn, gánh hết ước mơ của những đứa con đnag tuổi ăn tuổi học. Những điều cha làm cho chúng em chưa bao giờ là thừa, bởi với cha, tình yêu chưa bao giờ là đủ giành cho gia đình. Cả cuộc đời cha nhọc nhằn, vất vả, tần tảo sớm hôm vì miếng cơm manh áo của gia đình, của những đứa con thơ đang trông ngóng trông từng ngày. Nếu như mẹ âm thầm tần tảo sớm hôm thì cha là người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác hết mọi chuyện lớn trong gia đình. Cha như cây đại thụ chống những cơn bão nổi dậy trong gia đình. Nếu không có ý chí, nghị lực và tình yêu phi thường thì cha không thể gánh vác được trách nhiệm lớn lao như thế. Bài làm 2 lớp 7 – Tả về người bố của em Đối với tôi ba tôi là một thần tượng vĩ đại. Ba rất nghiêm khắc, nhưng ba có một tấm lòng yêu thương gia đình vô bờ bến. Đi đâu làm gì ba cũng nghĩ đến chị em tôi. Tôi rất trân trọng và kính yêu ba. Ba tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, ba tôi rất vất vả với gia đình, nhưng nhìn ba vẫn trẻ hơn nhiều so với tuổi. Tóc ba vẫn còn đen, họa hoằn lắm mới tìm thấy vài sợi tóc trắng. Ba tôi dáng người cao gầy, nhưng nhìn rất khỏe và nhanh nhẹn. Ba làm cán bọ ở một cơ quan nhà nước, công việc cũng vất vả nhưng ba điều tiết thời gian rất giỏi. Dù bận mải thế nào ba cũng dành thời gian tập thể đục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ ba em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn, môn nào ba cũng giỏi. Gương mặt ba hao hao như hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị. Tan giờ làm ở cơ quan, ba đi thẳng về nhà, dọn dep nhà cửa đỡ đần cho mẹ, có hôm ba còn vào bếp làm món ăn cho cả nhà. Ba rất giỏi nấu nướng và nấu món nào cũng ngon. Xong việc ba em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn nhà em không rộng lắm nhưng có nhiều thứ cây trái. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ. Khi đêm đến, chị em tôi đã say trong giấc ngủ, ba vẫn loay hoay làm thêm một số công việc để tăng thu nhập cho gia đình. Ba đã không quản khó nhọc để lo cho cuộc sống của hai chị thường nói với em rằng dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào. Ba làm nhiều việc như vậy nhưng ba rất giỏi sắp xếp công việc nên ba vẫn có thời giandắt chúng em đi dạo quanh xóm. Vừa đi, ba vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì ba cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em hết nhờ ba giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Ba đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà. Ba đã vất vả rất nhiều để lo cho cuộc sống của gia đình, ba đã dành tất cả tình yêu thương cho hai chị em tôi. Để đền đáp công ơn ấy, tôi sẽ chăm chỉ học tập tốt, xứng đáng với những gì ba đã hi sinh cho chúng tôi. Tham khảo thêm 10 bài văn tả về bố tổng hợp hay Em kính yêu bố em vô cùng Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng. Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng bố đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Bố có dáng người cân đối, thân hình khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị. Nụ cười tươi tắn và có duyên làm cho khuôn mặt bố thêm rạng ngời. Thêm vào đó là mái tóc dày và đen càng khiến cho bố trẻ hơn so với tuổi thật của mình. Bàn tay của bố to và ấm áp. Trên đó có những vết chai nổi lên do phải lao động hàng ngày. Bố có bờ vai rộng cùng với cánh tay cơ bắp nên những việc nặng nhọc trong gia đình đều qua tay bố. Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. Bố hiểu biết rất rộng nên em hỏi điều gì bố cũng đều trả lời ngay. Nếu có thời gian là bố lại ngồi kiểm tra việc học của hai anh em. Bố thường giảng cho em những bài văn hay, hướng dẫn những bài toán khó. Giọng bố trầm ấm và ôn tồn giảng lại khi em chưa hiểu bài. Bố yêu cả gia đình và luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho mọi người. Với những người xung quanh, bố thân thiện và hay giúp đỡ nên ai cũng quý bố. Đặc biệt, bố rất vui tính. Những câu chuyện bố kể rất có duyên và ai nghe xong cũng phải bật cười. Sở thích của bố là xem thời sự quốc tế, chơi vợt cầu lông và đưa cả nhà đi du lịch. Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Bởi vậy, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi không phụ công ơn của bố. Hình ảnh bố trồng cây mới đẹp làm sao! Sáng sớm tinh mơ của một ngày chủ nhật, em thức dậy sau một giấc ngủ say nồng. Nhìn ra khung cửa sổ, em thấy bố trồng cây ở mảnh đất sau nhà. Bố đang hì hục cuốc đất. Với vóc người cao lớn, làn da ngăm ngăm nên trông thật khỏe. Bố quai những lưỡi cuốc chắc nịch xuống đất, lớp đất cứng được đào lên, cỏ dại không còn nơi nương tựa. Bố giũ cỏ rồi bỏ thành đống. Đôi tay rắn chắc của bố lại giữ vững cán cuốc, đưa lên rồi giáng xuống phụp, phụp! Chỉ một lát, khoảng vườn đã sạch cỏ, lớp đất cứng đã tơi xốp. Bố dùng xẻng đào những cái hố nhỏ vuông vức, thẳng hàng nhau. Lưỡi xẻng phăm phăm cắm sâu vào lòng đất, mạnh mẽ kêu vang, nó đánh thức côn trùng đang còn say giấc ngủ. Bố cứ làm việc, chăm chú không ngừng. Hố được đào xong, bố bỏ phân chuồng vào các hố, rải lên một lớp đất mỏng rồi đặt cây con xuống hố sửa cho cây đứng thẳng và lấp đất lại, nện đất thật chặt vào gốc. Trồng xong bố dùng cọc tre rào xung quanh mỗi cây, sau đó bố tưới nước cho cây. Những dòng nước mát lành chảy nhè nhẹ vào gốc, cây con như vui mừng đón nhận. Nhìn bố làm việc, em thầm nghĩ đến ngày cây sinh sôi, nảy nở. Em hình dung khoảng vườn nhỏ này sẽ trở thành một vườn cây xanh tươi để hẹn ngày kết trái. Em lại càng thương bố hơn. Bố vẫn mải miết làm việc dưới ánh nắng mai hồng, bố cần mẫn tưới nước cho cây như để tiếp thêm sức sống cho cây con khi trở về với đất. Bố làm xong mọi việc, nhìn lại hàng ngày cây xanh tươi vừa trồng, đôi mắt bố ánh lên một niềm vui khó tả. Vầng trán cao của bố đã lấm tấm mồ hôi. Chiếc áo công nhân bố mặc đang thấm ướt và bắn vào đất bùn non. Có lẽ bố cũng thấm mệt nhưng bố cảm thấy rất hài lòng bởi đã làm xong một công việc có ích. Bố làm việc vất vả để cho em được no ấm. Bố là chỗ dựa vững chắc cho cả gia đình em, bố là trụ cột vững vàng chống đỡ mọi phong ba, bão táp để bảo vệ em. Bất chợt, em khẽ cất lên tiếng hát Bố, bố là phi thuyền – Cho con bay vào không gian. Em nguyện ra sức học tập và rèn luyện để xứng đáng là con ngoan của bố. Hình ảnh bố mãi là ngọn lửa thiêng liêng sưởi ấm tâm hồn con Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa? Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. Còn riêng tôi, hình ảnh người bố sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi tận sau này. Bố tôi không may mắn như những người đàn ông khác. Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ. Bốn mươi tuổi khi chưa đi được nửa chặng đời người, bố đã phải sống chung với bao nhiêu bệnh tật Đầu tiên đó chỉ là những cơn đau dạ dày, rồi tiếp đến lại xuất hiện thêm nhiều biến chứng. Trước đây, khi còn khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ. Thế nhưng bây giờ, vẻ đẹp ấy dường như đã dần đổi thay Thay vì những cánh tay cuồn cuộn bắp, giờ đây chỉ còn là một dáng người gầy gầy, teo teo. Đôi mắt sâu dưới hàng lông mày rậm, hai gò má cao cao lại dần nổi lên trên khuôn mặt sạm đen vì sương gió. Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, giàu tự tin và hết lòng thương yêu gia đình. Gia đình tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày. Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh. Bố cố gắng vượt lên những cơn đau quằn quại để làm yên lòng mọi người trong gia đình, cố gắng kiếm tiền bằng sức lao động của mình từ nghề lái xe. Hàng ngày, bố phải đi làm từ khi sáng sớm cho tới lúc mặt trời đã ngã bóng từ lâu. Mái tóc bố đã dần bạc đi trong sương sớm. Công việc ấy rất dễ dàng với những người bình thường nhưng với bố nó rất khó khăn và gian khổ. Bây giờ có những lúc phải chở khách đi đường xa, đường sốc thì những cơn đau dạ dạy của bố lại tái phát. Và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những trưa hè nắng to nhiệt độ tới 36 – 39 độ C, hay những ngày mưa ngâu rả rích cả tháng 7, tháng 8, rồi cả những tối mùa đông lạnh giá, bố vẫn cố gắng đứng dưới những bóng cây kia mong khách qua đường. Tôi luôn tự hào và hãnh diện với mọi người khi có được một người bố giàu đức hi sinh, chịu thương, chịu khó như vậy. Nhưng có phải đâu như vậy là xong. Mỗi ngày bố đứng như vậy thì khi trở về những cơn đau quằn quại lại hành hạ bố. Nhìn khuôn mặt bố nhăn nhó lại, những cơn đau vật vã mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết òa lên mà khóc. Nhìn thấy bố như vậy, lòng tôi như quặn đau hơn gấp trăm ngàn lần. Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào mình thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền thì hay biết mấy? Nếu làm được gì cho bố vào lúc này để bố được vui hơn, con sẽ làm tất cả, bố hãy nói cho con được không? Những lúc ấy, tôi chỉ biết ôm bố, xoa dầu cho bố, tôi chỉ muốn với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đình, tôi có thể kiếm được tiền và chữa bệnh cho bố. Nhưng nếu nhắc đến điều đó chắc chắn là bố sẽ buồn và thất vọng ở tôi nhiều lắm. Bố luôn nói rằng bố sẽ luôn chiến đấu. Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa bố học rất giỏi nhưng nhà nghèo bố phải nghỉ học. Vào mỗi tối, khi còn cố gắng đi lại được, bố luôn bày dạy cho mấy chị em học bài. Trong những bữa cơm bố thường nhắc chúng tôi cách sống, cách làm người sao cho phải đạo. Tôi phục bố lắm, bố thuộc hàng mấy nghìn câu Kiều, hàng trăm câu châm ngôn, danh ngôn nổi tiếng… Chính vì vậy, tôi luôn cố gắng tự giác học tập. Tôi sẽ làm một bác sĩ và sẽ chữa bệnh cho bố, sẽ kiếm tiền để phụng dưỡng bố và đi tiếp những bước đường dở dang trong tuổi trẻ của bố. Tôi luôn biết ơn bố rất nhiều, bố đã dành cho tôi một con đường sáng ngời, bởi đó là con đường của học vấn, chứ không phải là con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy những lời bố dạy để sống, lấy bố là gương sáng để noi theo. Và tôi khâm phục không chỉ bởi bố là một người giỏi giang, là một người cao cả, đứng đắn, lòng kiên trì chịu khó mà còn bởi cách sống lạc quan, vô tư của bố. Mặc dù những thời gian rảnh rỗi của bố còn lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi. Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng; những cây thiết ngọc lan có bao giờ mang trên mình một cái lá héo nào? Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc, không những yêu hoa mà bố còn rất thích nuôi động vật. Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo và có lúc bố còn mang về những chiếc lồng chim đẹp nữa. Và hơn thế, trong suốt hơn năm năm trời chung sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn. Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đình đã dần khá lên, khi các chị tôi đã có thể kiếm tiền, thì bố lại bỏ chị em tôi, bỏ mẹ, bỏ gia đình này để ra đi về thế giới bên kia. Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại. Giờ đây khi tôi vấp ngã, tôi sẽ phải tự đứng dậy và đi tiếp bằng đôi chân của mình, bởi bố đi xa, sẽ không còn ai nâng đỡ, che chở, động viên tôi nữa. Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một mình không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố? Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đã cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hãy trân trọng những gì đang có, hãy yêu thương những người xung quanh mình hơn, và đặc biệt hãy quan tâm, chăm sóc cho bố của mình, tha thứ cho bố, khi bố nóng giận và nỡ mắng mình bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta. Bố ra đi, đi đến một thế giới khác, ở nơi đó bố sẽ không còn bệnh tật, sẽ thoát khỏi cuộc sống thương đau này. Và bố hãy yên tâm, con sẽ luôn nhớ những lời dạy của bố, sẽ luôn thương yêu, kính trọng biết ơn bố, sẽ sống theo gương sáng mà bố đã rọi đường cho con đi. Hình ảnh của bố sẽ luôn ấp ủ trong lòng con. Những kỉ niệm, những tình cảm bố dành cho con, con sẽ ôm ấp, trân trọng, nó như chính linh hồn của mình. Em rất yêu quý và tự hào về bố Tục ngữ có câu “Con có cha như nhà có nóc”. Câu nói đó cho thấy vị trí và vai trò quan trọng của người cha trong gia đình. Đối với em, hình ảnh của bố luôn in đậm trong tâm trí. Bố em đã ngoài 40 tuổi. Bố là một chiến sĩ công an. Điều đó khiến em rất tự hào và hãnh diện. Bố thường phải đi trực và làm nhiệm vụ. Bố có khuôn mặt chữ điền, ánh mắt nghiêm nghị. Những hôm trời nóng, bố đi làm về, gương mặt đỏ ửng lên, mồ hôi lấm tấm trên mặt và ướt cả một mảng lưng áo. Em hiểu rằng bố phải đứng gác dưới nắng gắt nên càng thương bố hơn. Nước da bố rám nắng, khỏe mạnh. Những buổi tối không phải đi làm, bố lại ngồi suy tư với những tài liệu của cơ quan. Lúc ấy, gương mặt bố đăm chiêu suy nghĩ, đôi mắt sáng ngời, đôi chân mày rậm rạp cứ nheo lại. Mái tóc bố đã lấm tấm những sợi bạc. Em biết rằng bố phải lo công việc ở cơ quan vốn gian nan và khó khăn, đặc biệt là hết sức nguy hiểm nhưng lúc nào bố cũng cố gắng hoàn thành công việc một cách tốt nhất. Mỗi khi đi làm, bố thường mặc quân phục và đội chiếc mũ công an trông rất oai nghiêm. Những lúc đêm khuya, có điện thoại gọi tới, vì nhiệm vụ là bố lại choàng dậy và vội vã lên đường bất kể thời tiết ra sao. Bố em không chỉ là người chiến sĩ dũng cảm ở cơ quan mà còn là người giữ bình yên cho khu phố và cũng là người trụ cột trong gia đình. Tuy bận bịu ở cơ quan nhưng bố vẫn không quên chăm lo những công việc trong gia đình và hết lòng yêu thương con cái. Bố luôn kiểm tra, kèm cặp việc học hành của chị em em. Bố cũng rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái. Tuy nhiên, nhiều lúc, bố lại rất vui tính và hài hước. Thỉnh thoảng, bố lại kể chuyện cười cho hai chị em nghe khiến hai đứa phá lên cười như nắc nẻ. Đối với bà con hàng xóm, có việc gì là bố luôn sẵn lòng giúp đỡ. Mọi người đều kính nể và yêu quý bố. Em rất yêu quý bố và rất tự hào vì bố là người chiến sĩ công an vì nước quên thân, vì dân phục vụ. Bố là điểm tựa vững chắc cho gia đình em, giống như câu hát ”Ba sẽ làm cánh chim, cho con bay thật xa”. Bố đã cho em một gia đình hạnh phúc Mẹ là người sinh ra ta và có biết bao bài ca đã từng viết về mẹ. Bố lại là người luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, dạy ta rắn giỏi đứng lên từ vấp ngã. Bố, mẹ là những người chúng ta gọi tên hàng ngày. Hạnh phúc vẹn tròn khi có bố ở bên. Em cũng vậy! Bố em năm nay 40 tuổi rồi. Bố làm nghề thợ mộc, đây là nghề ông dạy bố từ nhỏ. Bố yêu nghề như yêu những con người luôn bên cạnh và đem niềm vui đến cho bố. Bố là người có dáng người cao, vạm vỡ dáng người ấy rất phù hợp với nghề nghiệp của bố. Bố có thể lấy dụng cụ một cách dễ dàng vì cánh tay bố dài và linh hoạt. Bố cũng di chuyển rất nhanh, từ khâu lấy gỗ, kiến tạo, mọi công việc bố đều sắp xếp rất chu đáo, gọn gàng. Có lẽ vì vậy mà bàn tay bố không hề mềm mại, thô và chai sần nhưng lại vô cùng khéo léo, sản phẩm của bố độc đáo và ưng ý với mọi người. Với em, đó là bàn tay rất đặc biệt. Bố em có khuôn mặt tròn, đôi mắt bố luôn nhìn mọi người thân thiện, có lẽ cũng do nghề nghiệp đem lại niềm vui nên đôi mắt bố không hề tỏ ra mệt mỏi mà luôn sáng lên một cách kỳ lạ. 40 tuổi nhưng mái tóc bố không còn đen. Ngoài thời gian giúp em học bài, cùng mẹ làm những việc nặng nhọc, bố luôn ngồi ở xưởng gỗ để làm việc. Những lớp bụi của gỗ bám vào tóc làm cho bố như già đi. Em nhìn rõ hơn những sợi tóc bạc khi bố xoa xoa lớp bụi bám ấy. Khi làm việc, bố thường mặc những bộ quần áo tối màu, bố lúc nào cũng cần mẫn, tỉ mỉ trong từng sản phẩm và bố thường cài bút chì trên đôi tai rất điêu nghệ. Những vật dụng trong nhà đều do bố làm cả, bố dành riêng cho em một giá sách được sơn bóng loáng, gửi gắm niềm mong muốn em sẽ cố gắng học tập. Bố không sở hữu chất giọng êm, ngọt ngào như của mẹ. Giọng bố ấm áp, truyền cảm, bố truyền đạt rất dễ hiểu và luôn ân cần với em. Nhất là lúc em gặp những bài toán khó hiểu, bố kiên trì giảng giải và luôn thúc đẩy em phải nỗ lực hết mình. Em thấy khâm phục bố lắm! Bố là người sống kín đáo, tế nhị, không hề mất lòng ai. Mặc dù miệt mài với công việc nhưng bố luôn dành thời gian quan tâm tới gia đình. Em sẽ học tập ở bố đức kiên trì, bền bỉ. Với bản thân em, bố mang lại niềm tin rất lớn. Em thầm cảm ơn bố đã cho em một gia đình hạnh phúc, đủ đầy. Bố vừa là bố, vừa là người mẹ tuyệt vời của chúng con Em là học sinh lớp 5, rất khỏe mạnh và hiểu biết rất nhiều điều. Ngoài việc em nỗ lực học tập, còn nhờ công chăm sóc rất chu đáo của, sự dạy dỗ của mẹ em. Năm nay mẹ em đã bốn mươi mốt tuổi. Nhan sắc của mẹ không đẹp, nước da rám nắng. Đôi mắt mẹ đen láy, thể hiện sự thông minh của mẹ. Mái tóc của mẹ đen như gỗ mun, được cắt ngắn rất gọn gàng. Dáng người mẹ tầm thước. Mẹ hiện đang làm việc ở Nhà xuất bản giáo dục Việt Nam. Mẹ không giỏi nấu nướng, làm việc nhà, chăm em bé nhưng vì thương con, mẹ đã học hỏi và vượt qua những khó khăn đó. Năm ấy, em gái em mới hai tuổi, rất hay ốm đau. Nhiều đêm mẹ phải thức trắng để trông em. Mẹ là trụ cột gia đình, nên ngoài việc làm ở nhà xuất bản, mẹ còn phải làm rất nhiều công việc khác. Nhiều đêm, mẹ phải thức đến hai, ba giờ sang để làm việc. Thương mẹ, em nghỉ các lớp học thêm và hứa với mẹ tự học và học giỏi để giảm bớt gánh nặng kinh tế cho mẹ. Tuy bận nhiều công việc nhưng mẹ luôn quan tâm đến việc học của em, nhắc nhở em làm bài đầy đủ. Những ngày khai giảng hoặc ngày hội của trường, mẹ đều có mặt. Mẹ còn chụp ảnh cho em để làm kỉ niệm. Trong cuộc sống hàng ngày, mẹ rèn em cách ăn nói, cử xử với ông bà, cô dì, chú bác, các anh chị và bạn bè. Vào ngày chủ nhật, mẹ đưa chúng em đi ăn sáng, đi chơi. Vào dịp nghỉ hè, mẹ cho chúng em đi nghỉ mát, về quê nội, quê ngoại. Mẹ rất thương em gái em nên sáng nào mẹ cũng dậy sớm, cho em ăn và đưa em đi học. Đêm đến, mẹ ôm hai anh em, ba mẹ con cùng hát ru bài “Bé ơi, ngủ ngoan”.Chẳng mấy chốc ba mẹ con đã chìm vào giấc ngủ. “Dù con đếm được cát sông Cũng không đếm được tấm lòng mẹ cha”. Qua hai câu thơ trên, em luôn ghi lòng tạc dạ tình yêu của mẹ đối với em. Tuy nhiên, người mẹ em kể trên không phải là mẹ em mà là bố em. Ngày mẹ em rời bỏ em, em thấy đất trời như sụp đổ, em là người bất hạnh nhất. Lúc đó em mới học lớp hai, em gái em hai tuổi. Bố em là người vĩ đại nhất. Bố đã yêu thương, che chở cho em vượt qua những ngày giông bão ấy. Bố vừa là bố vừa là mẹ. Bố có sự dịu dàng chu đáo của mẹ lại có tính nghiêm khắc, bao dung của bố. Những ngày đau khổ đã qua. Năm nay em học lớp 5, em gái em đã vào lớp 1. Bình minh đã trở về với bố con em, em đã thấy bố cười rất tươi. “Bố ơi, con yêu bố! Ngày 18 tháng 8 là ngày sinh nhật bố. Con chúc bố mạnh khỏe, vui vẻ, hạnh phúc bên chúng con!”. Em thích nhất là ngồi nhìn bố đọc sách mỗi tối Em thích ngắm nhìn mọi người trong nhà lúc đang làm việc như mẹ nấu cơm, em gái tập viết và đặc biệt thích quan sát bố khi đọc báo. Mặc dù thời đại công nghệ, báo mạng có nhiều nhưng bố vẫn giữ thói quen đọc báo viết bởi nguồn thông tin ở đó đáng tin cậy hơn và cũng dễ đọc hơn. Bố đi làm cả ngày, chỉ có thời gian rảnh rỗi vào buổi tối nên sáng nào trước khi đi làm bố cũng mua báo để ở nhà. Tối tối, sau bữa cơm, bố thường ngồi đọc báo. Bố coi đọc báo cũng như một công việc, cần tập trung và nghiêm túc. Vì vậy, khi đọc bố rất cần yên tĩnh. Bố ngồi bên chiếc bàn cạnh cửa sổ, ở đó thoáng mát và tĩnh lặng. Mỗi tối, bố dành cả tiếng đồng hồ để xem tin tức. Những tờ báo hay được bố em quan tâm là tờ báo Lao động, An ninh, Tuổi trẻ… và không thể thiếu tờ báo Thể thao. Trước lúc đọc báo, bố lấy từ trong ngăn bàn cái kính trắng, mắt không được tốt khiến bố cần có sự trợ giúp. Lần lượt, bố đọc từng tờ, tờ báo nào bố cũng mở nhanh tất cả các trang xem có tin tức gì nóng hổi, rồi lại lần lượt xem kĩ từ đầu. Bố rất quan tâm đến những sự kiện nổi bật diễn ra trong ngày nên mục đó được bố rất chú ý. Nhìn dáng bố ngồi ngay ngắn, gương mặt nghiêm túc y như khi làm việc vậy. Đôi mắt bố dõi chăm chú từng dòng, từng dòng một. Đôi lông mày rậm của bố thỉnh thoảng níu lại. Những nếp nhăn trên trán lúc co lại lúc giãn ra như suy tư, băn khoăn điều gì. Có lẽ mẩu tin nào đó khiến bố bứt rứt nên bố đưa tay lên vò vò mái tóc khiến nó rối tung. Những lúc đọc được tin gì tâm đắc, khuôn mặt bố giãn ra dễ chịu, một nụ cười nở khẽ trên môi. Những mẩu chuyện cười làm cho bố thư giãn hơn, thi thoảng tự nhiên bố nói to lên “hay”, khiến cả nhà bụm miệng cười. Tờ báo không thể bỏ qua của bố là tờ Thể thao. Mặc dù đã theo dõi tin trên ti vi nhưng bố muốn xem họ bình luận, nhận xét thế nào về các trận đấu, về các cầu thủ… Vì thế, đây là giờ phút bố say sưa nhất. Bàn tay bố đặt lên bàn, mấy ngón tay gõ gõ nhẹ, cái đầu gật gù vẻ tâm đắc lắm. Mẹ bảo em mang nước cho bố. Em bưng lên để bên cạnh nhưng bố vẫn không để ý, cứ mải miết đọc… Một giờ trôi qua với biết bao cảm xúc. Sau khi “giải quyết” xong các tờ báo, bố thở một hơi nhẹ nhõm. Bố gấp lại các tờ báo một cách gọn gàng rồi đặt lên cái kệ gần đó, xếp theo vị trí đã định. Bố đứng dậy, bỏ đôi kính trên mắt xuống và vặn mình mấy cái… Bố ra ngoài nói chuyện với mọi người. Nếu có tin tức gì hay bố kể lại cho cả nhà nghe, bàn tán sôi nổi. Nhiều khi không biết bố đang nói về vấn đề gì nhưng nhìn bố hào hứng thì ai nấy đều lắng nghe. Em thích nhất là được nhìn bố ngồi đọc báo mỗi tối. Chính bố là người truyền lại cho em cảm hứng đọc sách. Bố dạy cho em văn hóa đọc và việc đọc sách quan trọng như thế nào. Việc đọc sách báo dần dần ngấm vào em, em luôn thích khám phá những điều mới lạ từ sách báo mang lại và thầm cảm ơn bố vì điều tốt đẹp đó. Cha là người đàn ông vĩ đại nhất Tình cha con luôn là thứ tình cảm âm thầm, lặng lẽ nhưng mạnh mẽ và da diết. Chưa bao giờ em viết bất cứ một điều gì dành cho cha, bởi rằng có lẽ ngôn từ không đủ sức để diễn tả hết tình cảm đó. Và có lẽ em không đủ can đảm để viết ra những lời tự sâu trong trái tim dành cho cha. Đó là một người đàn ông đặc biệt trong cuộc đời em hôm nay và cả mai sau nữa. Cha là người mang đến cho em một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc và nhiều yêu thương như thế này. Cha gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình lớn, gánh hết ước mơ của những đứa con đang tuổi ăn tuổi học. Những điều cha làm cho chúng em chưa bao giờ là thừa, bởi với cha, tình yêu chưa bao giờ là đủ giành cho gia đình. Cả cuộc đời cha nhọc nhằn, vất vả, tần tảo sớm hôm vì miếng cơm manh áo của gia đình, của những đứa con thơ đang trông ngóng trông từng ngày. Nếu như mẹ âm thầm tần tảo sớm hôm thì cha là người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác hết mọi chuyện lớn trong gia đình. Cha như cây đại thụ chống những cơn bão nổi dậy trong gia đình. Nếu không có ý chí, nghị lực và tình yêu phi thường thì cha không thể gánh vác được trách nhiệm lớn lao như thế. Em vẫn thường bắt gặp hình ảnh người mẹ dịu hiền, đảm đang, tần tảo trong những câu thơ, áng văn của nhiều nghệ sĩ nhưng hình ảnh người cha thật hiếm hoi. Có lẽ tình cảm giành cho mẹ rất dễ bày tỏ nhưng đối với cha thì rất khó khăn. Tuy nhiên không phải thế mà vai trò người cha trở nên giảm đi. Ngược lại vai trò và trách nhiệm ngày càng to lớn và được khẳng định mãnh liệt hơn. Cha em là một người rất hiền lành, mọi việc trong nhà cha đều lo toan, những việc nhà cha cũng hay đỡ đần giúp mẹ. Có rất nhiều lúc mẹ cười bảo với mấy chị em rằng “Cha mấy đứa ai cũng khen giỏi giang, không ngại giúp việc nhà cho vợ”. Em rất tự hào vì có người cha tuyệt vời như vậy. Em còn nhớ có một lần mẹ ốm, phải đi viện. Những ngày này cha vừa làm tròn vai trò người cha, vừa gánh thêm vai trò làm mẹ. Sáng sáng cha dậy nấu cơm cho con ăn, rồi đưa con đi học, rồi quét dọn, chăm sóc đàn heo vừa mới sinh. Cha lo lắng cho mẹ đến nỗi hốc hác cả gương mặt, đôi mắt cha trở nên nặng nề nhưng vẫn ánh lên niềm tin yêu trong cuộc sống. Cha là con út trong gia đình của ông nội, các cô và bác đều đi xa. Cha gánh vác chuyện gia đình mình và gia đình lớn của ông nội. Cha vẫn đều đặn chăm sóc ông bà, thường xuyên dẫn ông bà đi khám sức khỏe định kì. Có nhiều lúc em thấy cha loay hoay bên bếp lò, nấu bát canh chua cho ông bà nội. Bởi đây là món mà ông bà rất thích ăn. Cha đã tự tay vào bếp làm cho ông bà mà không cho các con nấu. Một cử chỉ bình dị nhưng đã nói lên được tấm lòng hiếu thảo, đáng trân trọng mà cha dành cho ông bà. Cha là một người giàu đức hi sinh, vẫn luôn dành cho gia đình những điều tốt đẹp nhất. Có nhiều lúc đi làm về, em nhìn thấy sự mệt nhọc trên gương mặt cha nhưng cha vẫn nở nụ cười tươi, vẫn luôn mang đến cho gia đình không khí vui tươi nhất. Chưa bao giờ cha kêu ca, than vãn mệt mỏi hay cuộc sống có quá nhiều thứ phải lo toan. Đây là điều mà em học được ở cha, một đức tính là một người đàn ông cần có được. Cha luôn là một người đàn ông tuyệt vời và vĩ đại nhất đối với gia đình em. Là tấm gương sáng về cách làm người mà em đã học tập được rất nhiều. Em mong sao cha luôn khỏe mạnh, vui vẻ để cả nhà em luôn được hạnh phúc sum vầy như thế này. Em cũng có một người bố tuyệt vời “Cha ơi bóng cả cây cao Che chở con những lao đao cuộc đời Cha đưa cả tấm lưng gầy Chở che con được tới ngày hôm nay”. Câu thơ trên là một trong những câu thơ em yêu thích. Quả đúng như vậy, cha chính là người vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi chúng ta. Em cũng thế, em cũng có một người bố tuyệt vời. Em rất yêu quý và tự hào về bố của mình. Bố em năm nay đã ngoài 40 tuổi. Bố có dáng người cao, vạm vỡ. Khuôn mặt bố vuông nhìn rất phúc hậu. Làn da bố sạm đen vì làm việc nhiều dưới trời nắng. Ai cũng ấn tượng với đôi mắt bố. Đôi mắt ấy luôn hiền từ và ấm áp. Nhưng khi bố tức giận, đôi mắt ấy trở nên cương nghị vô cùng. Đôi bàn tay bố thô ráp, nhiều vết chai sạn vì công việc. Bố ăn mặc rất giản dị. Sau giờ làm việc về, bố còn chăm bẵm cho khu vườn rau trước nhà. Bố cuốc đất, trồng cây rất giỏi. Những việc nặng sửa chữa trong nhà, một mình bố đều thực hiện được hết. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cố gắng để chăm sóc cho các con được ăn học đến nơi đến chốn. Mặc dù chăm chỉ với công việc nhưng bố luôn dành thời gian quan tâm tới gia đình. Bố chưa bao giờ quên đốc thúc em học bài. Sinh nhật em năm nào bố cũng nhớ. Khi em bị ốm, bố cùng mẹ ngày đêm chăm sóc, nấu cháo cho em.“Công cha như núi Thái Sơn” câu ca dao ấy vẫn luôn đúng cho tới tận ngày nay. Bố luôn là người dạy em những điều hay lẽ phải. Em thầm cảm ơn bố đã dạy em lớn khôn và trưởng thành. Em rất yêu mến bố của em. Em luôn mong ước cho bố sống thật khỏe để sống với em mãi mãi. Đừng quên Những bài văn tả mẹ lớp 6 cực hay SƯU TẦM Related posts Văn Tả Người Thân Lớp 6 – 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 ✅ Tuyển Chọn Những Áng Văn Hay Và Đặc Sắc Nhất Giúp Học Sinh Làm Tốt Bài Viết Trên Lớp . cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đây văn tả người thân lớp 6 tả mẹ Văn tả người thân lớp 5 Tả người mẹ của em lớp 6 Bài văn tả người lớp 6 em hãy viết bài văn tả người thân yêu và gần gũi với mình ông bà, cha mẹ, anh, chị em Bài văn tả mẹ lớp 6 VietJack kể về một người thân của em ông bà, bố mẹ, anh chị lớp 8 Bài văn tả người thân lớp 6 tả bố văn tả người thân lớp 6 Lập Dàn Ý Văn Tả Người Thân Lớp 6 Lập Dàn Ý Văn Tả Người Thân Lớp 6 là bước quan trọng tiên phong để nắm được bố cụ và nội dung rất đầy đủ khi làm bài viết với đề này này. Tham khảo dàn ý mẫu dưới đây a. Mở bài Giới thiệu về người thân và và thân mật nhất với em mà em muốn tả . b. Thân bài Giới thiệu chung Người đó là năm nay bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Người đó có thương yêu và quan tâm em không? Người đó có dành nhiều thời gian cho em không? Miêu tả ngoại hình Người có có vóc dáng như thế nào? Chiều cao, cân nặng ra sao? Người đó có mái tóc như thế nào? Có màu sắc gì? Thường để kiểu dáng nào? Người đó có đôi mắt như thế nào? Mỗi khi nhìn em, đôi mắt ấy có đặc điểm ra sao? Em có thể chọn thêm một số bộ phận khác đặc biệt ở người đó để miêu tả như lông mày, bàn tay, vết sẹo… Miêu tả tính cách, thói quen, hoạt động giải trí Người đó có tính cách như thế nào? Được thể hiện qua những hành động gì? Người đó thường làm gì mỗi ngày? Và có thói quen nào đặc biệt không? Người đó có sở thích gì? Sở thích ấy có giống hay liên quan đến em không? Mọi người xung quanh nhận xét, đánh giá như thế nào về người đó? Một hoặc vài kỉ niệm đáng nhớ giữa em và người đó c. Kết bài Tình cảm của em dành cho người đó Những mong muốn, hi vọng tốt đẹp của em dành cho người đó và tình cảm của hai người Gửi Tặng Kèm bạn 💕 Bài Văn Tả Bố 💕 15 Bài Mẫu Tả Bố Ngắn Hay Hài Hước Nhất Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Hay – Bài 1 Giới thiệu đến bạn đọc Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Hay viết về ông nội với những ý văn rực rỡ Gia đình là cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người. Chính do đó, dù có đi đâu, làm gì mái ấm gia đình vẫn là gia tài quý giá nhất của mỗi tất cả chúng ta. Trong nhà người mà em yêu quý nhất không ai khác chính là ông nội .Năm nay ông đã ngoài 80 tuổi nhưng ai cũng bảo nhìn ông trẻ hơn nhiều so với tuổi của mình. Quả thực là em cũng thấy thế. Vì dù đã 80 tuổi nhưng ông vẫn còn minh mẫn, nhanh gọn lắm. Mỗi sáng ông vẫn đeo kính, ngồi trước hiên nhà đọc báo để theo dõi tin tức trong và ngoài nước .Làn da của ông nhăn nheo và trên tay, trên mặt đã nổi những chấm đồi mồi – những tín hiệu rõ ràng của tuổi tác. Trước đây ông từng tham gia hai cuộc cuộc chiến tranh vĩ đại của dân tộc bản địa. Vì thế nên ông có rất nhiều bạn, đều là những người chiến sỹ, đồng đội chung mặt trận của ông năm xưa. Các ông hay gặp gỡ nhau vào mỗi cuối tuần để trò chuyện và ôn lại những kỉ niệm thời chiến .Em rất thích ngồi nghe những ông trò chuyện với nhau. Bởi trong những câu truyện ấy, em thấy được cả thời kì hào hùng của lịch sử dân tộc và cả tình cảm chiến sỹ thiêng liêng giữa ông và những bạn chiến đấu của ông. Em cảm thấy thật như mong muốn khi được gặp những nhân chứng sống của đại chiến này, nghe họ kể về điều ấy, về những nguy khốn mà họ đã phải đương đầu trong quá khứ .Ông thích đánh cờ, thích đi câu cá và thích trồng, chăm nom hoa lá cây cảnh. Hình như người già nào cũng có sở trường thích nghi đấy thì phải. Bởi em thấy ông Ba, hàng xóm nhà em cũng thích những thứ ấy. Ông Ba và ông em thường ngồi trên chiếc bàn đấ góc vườn đánh cờ với nhau. Bên cạnh hai ông đặt một ấm trà xanh nghi ngút khói. Chỉ chừng ấy thứ thôi mà hai ông hoàn toàn có thể ngồi với nhau từ sáng đến tối được. Hai người còn hay rủ nhau đi câu mỗi cuối tuần .Hôm ấy là một ngày đẹp trời, em nằng nặc đòi theo ông đi câu. Lúc đầu ông không đồng ý chấp thuận nhưng vì em nhõng nhẽo quá, ông đã phải thở dài cho em đi cùng. Ông đến một cái hồ rộng, cây cối bốn xung quanh rậm rạp, xanh tốt nhưng lại rất yên tĩnh, gần như chẳng có một bóng người. Ông em và ông Ba đặt chiếc ghế xuống, chuẩn bị sẵn sàng cần câu để câu .Sau khi gắn mồi vào lưỡi câu, hai người quăng lưỡi câu ra xa rồi ngồi xuống ghế, vừa từ tốn trò chuyện, vừa chờ cá cắn câu. Nhưng 10 phút, 20 phút, 30 phút sau, em vẫn chưa thấy cái phao nổi trên mặt nước động đậy. Em cảm thấy lo âu vô cùng, vậy mà hai ông vẫn trò chuyện với nhau, như không có chuyện gì. Em ngơ ngác, hai ông không phải đi câu cá sao ? Sao cá không cắn câu mà hai ông chẳng có vẻ như gì là vội vã cả. Em hỏi ông – Ông ơi, sao cá mãi chưa cắn câu nhỉ ?Ông cười khà khà, xoa đầu em rồi bảo – Cháu càng nôn nả, cá càng không cắn câu. Phải kiên trì chờ đón, cháu hiểu không ?Em gật đầu, nhưng kì thực em không hiểu lắm. Em thấy người lớn thật kì quặc. Không chạy nhảy, chơi đùa, mà chỉ thích ngồi một chỗ, với những game show chẳng có gì mê hoặc. Em nhìn ông Ba và ông em vẫn rất từ tốn. Phải một lúc lâu sau, cá mới cắn câu. Hai ông đều nhanh gọn giật dây câu lên. Một chú con cá chép to, phải nặng tới 3 kg. Sự chờ đón của hai ông quả thực đã có thành quả rồi .Hai ông câu thêm một lúc nữa, thấy mặt trời sắp ngả về phía Tây liền thu dọn đồ vật để ra về. Ông nắm tay em, hai ông cháu từ tốn trở về nhà. Em nhìn ông thật lâu. Tóc ông đã bạc, râu ông cũng bạc trắng rồi. Cái bóng to lớn của ông chồng lên cái bóng nhỏ bé của em. Không hiểu sao em thấy ông thật to lớn quá .Ông đã 80 tuổi nhưng không khi nào ở trong nhà như nhiều người khác. Ông luôn có nhiều việc phải làm, có nhiều người phải gặp gỡ. Ông nói, ông chẳng còn sống được bao lâu nữa, nên phải nỗ lực tận hưởng cho hết thời hạn còn lại. Mỗi lần ông nói thế, em lại ôm ông thật chặt, khước từ quầy quậy. Em không muốn xa ông chút nào. Ông phải sống mãi với em chứ. Ông lại bật cười rồi nói – Cái chết thì ai chẳng phải trải qua hả con bé ngốc của ông ? Ông rồi cũng sẽ mất đi thôi nhưng chỉ cần cháu vẫn còn nhớ đến ông thì khi nào ông cũng ở bên cạnh cháu. Nhớ chưa ?Em nhìn ông, gật đầu. Nụ cười của ông khi ấy, không khi nào em hoàn toàn có thể quên được. Vì mấy tháng sau ông ốm nặng rồi mất .Những lời ông nói với em, lúc ấy quả thực em không hiểu lắm. Nhưng đến giờ đây, khi ông đã xa em rất lâu, em mới hiểu được lời ông nói. Ông không hề chết, ông vẫn còn sống mãi trong trái tim em và những người trong mái ấm gia đình em .Giới thiệu đến bạn 🌟 Tả Người Thân 🌟 15 Bài Văn Tả Về Người Thân Hay Nhất Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Gọn – Bài 2 Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Gọn viết về bà nội sẽ giúp những em học viên ôn tập hiệu suất cao nhất. Bài viết như sau Gia đình em có nhiều thế hệ chung sống với nhau. Ở nhà em người lớn tuổi nhất là ông bà rồi đến cha mẹ em, cô chú của em và hai chị em em. Trong nhà, bà nội là người mà em yêu quý và kính trọng nhất .Bà nội em năm nay đã gần 60 tuổi rồi. Trước đây bà em từng là một giáo viên Tiểu học. Chính vì là giáo viên nên cách giáo dục của bà lúc nào cũng rất nhẹ nhàng. Bà rất yêu trẻ con và thường hay chơi đùa cùng với chúng em. Có lẽ vì vậy nên nhìn bà trẻ hơn so với tuổi thực. Bà có khuôn mặt trái xoan, đôi mắt to, sáng và sống mũi dọc dừa .Ông em nói hồi trẻ bà đẹp lắm, biết bao nhiêu chàng trai thích bà nhưng sau cuối bà lại chọn ông. Mỗi lần nghe ông kể chuyện ngày trẻ bà lại cười hiền. Thường ngày bà ăn mặc rất đơn giản và giản dị. Những bộ quần áo bà mặc hơi tối màu. Bà thích nhất là màu tím vì bà nói màu tím là màu của sự thủy chung .Mặc dù đã về hưu nhưng bà nội có vẻ như chẳng có khi nào ngơi nghỉ. Bà thường dậy thật sớm vào buổi sáng để quét dọn và nấu đồ ăn sáng cho cả nhà. Bà thương mẹ em như con gái vậy. Bà nói mẹ đi làm khó khăn vất vả buổi sáng không cần dậy sớm, mọi việc trong nhà cứ để bà lo. Buổi trưa em và em em đi học về cơm nước bà đã dọn sẵn trên bàn, chỉ việc ngồi vào là ăn. Buổi trưa chỉ có 3 bà cháu em ở nhà, bà thường hát ru cho chúng em ngủ trưa rồi đến giờ lại gọi chúng em dậy đi học. Ở trong nhà, ai có chuyện gì buồn chán là bà biết và hỏi han .Càng thân mật với bà em lại càng kính trọng bà hơn. Em sẽ chăm ngoan, học giỏi, vâng lời bà để bà vui mắt .Theo dõi hướng dẫn giải pháp làm bài văn tả người cho học viên lớp 6 trong video sau Đọc nhiều hơn với 🔥 Tả Nụ Cười Của Mẹ 🔥 15 Bài Văn Mẫu Biểu Cảm Hay Nhất Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Nhất – Bài 3 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Nhất với cách dễ đạt súc tích mà vẫn rất ấn tượng. Mời bạn tìm hiểu thêm bài viết về bố sau đây Có lẽ tình cảm thiêng liêng nhất trên cuộc sống này mà không ai hoàn toàn có thể phủ nhận đó chính là tình mẫu tử. Mẹ không chỉ là người ban cho ta sinh mệnh, mà còn luôn ở bên trong mọi thực trạng .Như bao người mẹ khác, mẹ của tôi là một người phụ nữ thật đơn giản và giản dị. Nhưng mẹ đã dành cho chúng tôi những sự quyết tử thật khác thường. Bố tôi mất sau một vụ tai nạn đáng tiếc, khi ấy tôi mới tròn năm tuổi. Mẹ tôi đã phải gánh vác một nghĩa vụ và trách nhiệm vô cùng nặng nề vừa phải làm mẹ, vừa phải làm bố. Công việc kinh doanh của mẹ tôi tuy rất bận rộn và khó khăn vất vả. Nhưng mẹ vẫn luôn nỗ lực để tôi không thiếu thốn thứ gì .Vậy mà có những khi tôi đã làm mẹ buồn lòng. Còn nhớ năm lớp năm, tôi đến nhà Hà – cô bạn thân cùng lớp chơi. Do quá mải chơi nên khi về đến nhà thì trời đã tối. Tôi nghĩ thầm trong lòng rằng kiểu gì khi về đến nhà mẹ cũng mắng. Nhưng khi tôi về đến nơi, bước vào nhà lại thấy thật yên tĩnh, chỉ nhìn thấy trên bàn là cơm canh nực nội, mà không thấy mẹ đâu .Tôi ăn cơm xong mà lòng đầy lo âu. Tôi lén vào phòng của mẹ, thì nhìn thấy mẹ đang nằm trên giường. Tôi khẽ gọi “ Mẹ ơi ! ” nhưng không thấy tiếng vấn đáp. Cảm thấy lo ngại, tôi chạy đến bên giường, khi chạm vào người mẹ thì thấy nóng bừng. Có lẽ mẹ đã bị sốt. Bỗng nhiên tôi cảm thấy sợ hãi, xen lẫn cả sự ân hận. Tôi tự trách mình mải chơi, trong khi mẹ thì phải thao tác khó khăn vất vả, lại bị ốm mà vẫn cố gắng nỗ lực nấu cơm cho tôi .Tự trấn an bản thân, tôi nhanh gọn chạy đi lấy khăn mặt lạnh đắp lên trán mẹ. Rồi còn nấu một chút ít cháo ăn liền và mua thuốc cho mẹ. Một lúc sau, có vẻ như đã khá hơn, mẹ tỉnh dậy. Tôi thuyết phục mẹ ăn cháo và uống thuốc. Mẹ vừa ăn vừa mỉm cười nhìn tôi. Xong xuôi, tôi nhìn mẹ, rồi ôm lấy mẹ và bật khóc nức nở “ Con xin lỗi mẹ ạ ! ”. Mẹ chỉ ôm tôi vào lòng rồi nhẹ nhàng nói “ Không sao đâu ! Nín đi con ! ” .Sau kỷ niệm lần đó, tôi nhận ra được sự khó khăn vất vả của mẹ. Tôi cố gắng nỗ lực để học cách sống tự lập hơn. Tôi còn trợ giúp mẹ những việc làm nhà như nấu cơm, rửa bát, giặt giũ … Cuộc sống của hai mẹ con từ đó luôn tràn ngập tiếng cười .Gửi khuyến mãi ngay bạn 💕 Ca Dao Về Tình Cảm Gia Đình 💕 1001 Bài Ca Dao Hay Nhất Văn Tả Người Thân Lớp 6 Dài Nhất – Bài 4 Giới thiệu Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Dài Nhất viết về bố với mạch văn trôi chảy và cách diễn đạt thướt tha Cây vĩ cầm đã câm lặng từ lâu, con còn nhớ khi chai sạn chiều hôn lên tay cha. Cây vĩ cầm vẫn ngân nga hằng đêm, bay mãi vào một thời ấu thơ là cây vĩ cầm. Trải bao giông bão, bao tháng năm kiếp người vẫn còn với cha cây vĩ cầm ” …Lời bài hát vang lên da diết làm em chợt nhớ về hình bóng yêu thương của bố – người cha muôn vàn kính yêu, người nghệ sĩ trong mái ấm gia đình em .Thấy bóng bố ngồi yên tĩnh bên cây vĩ cầm, câu truyện về những ngày còn trẻ của bố mà mẹ hay kể lại ùa về. Hơn hai mươi năm trước, bố còn là chàng người trẻ tuổi hai mươi tuổi, nhiều tham vọng và tham vọng. Bố từ nhỏ đã thừa kế tình yêu âm nhạc từ bà nội, đặc biệt quan trọng đam mê với mô hình thẩm mỹ và nghệ thuật này .Khi em sinh ra thì bà nội đã mất, mẹ bảo bà hát dân ca hay lắm, bà còn biết kéo đàn nhị nữa. Nhưng bố không thích đàn nhị như bà nội, lúc bố 13 tuổi, hay sang nhà người hàng xóm từ bên quốc tế về Nước Ta định cư, nghe người ta kéo đàn vĩ cầm – loại nhạc cụ hiếm có ở Nước Ta rồi theo người ta học kéo đàn .Nhiều năm sau thay đổi, người hàng xóm kia quay lại quê nhà họ Tặng Kèm cho bố một cây vĩ cầm màu nâu nho nhỏ. Cứ như vậy, cây vĩ cầm ấy theo bố đến thời điểm ngày hôm nay đã qua hơn hai mươi năm .Sau này, bố gặp mẹ, bố là chàng trai Hà thành hào hoa, mẹ lại thiếu nữ TP HCM sôi sục, cảm mến chàng người trẻ tuổi chơi vĩ cầm giỏi, ít lâu sau thì về chung một nhà. Mẹ bảo sau khi lập mái ấm gia đình, bố không chơi vĩ cầm tiếp tục như trước nữa, chỉ chú ý làm ăn lo cho vợ con. Mãi đến khi em lên lớp 2, thấy bố đem cây vĩ cầm đã cũ ra vệ sinh, tò mò hỏi mẹ mới biết .Em cứ nghĩ chắc mình sẽ không được nghe bố đàn vĩ cầm. Cho đến năm ngoái, anh trai đi xa về khuyến mãi cho bố một cây vĩ cầm màu nâu bóng, được phong cách thiết kế tỉ mỉ, đặt trong hộp gỗ. Em vẫn nhớ như in hình ảnh bố khi ấy, khuôn mặt vuông chữ điền chất phác của người đàn ông đã ngoài bốn mươi với nước da hơi ngăm bỗng bừng sáng hẳn lên .Đôi mắt thánh thiện thường ngày nheo nheo lại, vết nhăn mờ mờ nơi khóe mắt sau nhiều năm gánh vác mái ấm gia đình thấp thoáng hiện lên. Bố nở nụ cười tươi, đôi tay gầy gầy khẽ vuốt ve cây đàn rồi nhẹ nhàng đặt nó lên, kẹp giữa bờ vai rộng và cần cổ .Bàn tay bố từ từ đưa qua, kéo nhẹ dây đàn, bản nhạc du dương không biết tên vang lên, dù không được điêu luyện như những nghệ sĩ trên truyền hình nhưng nghe vô cùng ấm cúng, xúc động. Hóa ra bố cũng là người nghệ sĩ có tài năng như vậy .Kéo đàn xong, bố nâng niu cây vĩ cầm, cẩn trọng bỏ lại nó vào hộp rồi đem cất đi. Bóng dáng cao gầy, bước chân vững chãi, bình ổn thường ngày nhanh gọn hẳn lên. Sau đó, em cũng không được nghe bố kéo đàn vĩ cầm thêm lần nào nữa .Bố quay trở lại với đời sống thường ngày, vừa lo làm ăn nhỏ, vừa phụ giúp mẹ chăm sóc mái ấm gia đình. Bố là thần tượng của em từ ngày còn bé, luôn ân cần, dịu dàng êm ả, thậm chí còn nhiều món ăn bố nấu còn ngon hơn cả mẹ. Bố không khi nào khắc nghiệt trong việc học tập của em, nhiều lúc sẽ chăm sóc con gái học tập có khó khăn vất vả không, giúp em giảng giải nhiều bài tập khó. Nhiều lần, trời mưa gió mà vẫn phải đến trường, bố đều bỏ việc làm, đưa đón em mới yên tâm .Bố em vốn là người ít nói nhưng rất chu đáo, chăm sóc đến mọi người. Những ngày đặc biệt quan trọng như 20 – 10, 8 – 3, mẹ và em đều sẽ có quà, hai mẹ con lần nào cũng cảm động. Hàng xóm ai cũng thương mến bố, đặc biệt quan trọng là những cụ già, khi nào cũng khen bố còn trẻ mà kiên trì ngồi chơi cờ, tán gẫu với những cụ, những cụ bớt đơn độc hẳn .Mỗi lần như vậy, em đều tự hào vô cùng. Bố chính là người mà em ngưỡng mộ nhất. Bố không chỉ là chỗ dựa vững chãi cho mái ấm gia đình em mà còn là người luôn nhẹ nhàng dạy cho em nhiều bài học kinh nghiệm đạo lý làm người, sống đúng đắn và nhân hậu. Em luôn cảm thấy mình như mong muốn rất nhiều khi được trưởng thành trong sự bảo vệ yêu thương của cha mẹ .Giới thiệu cùng bạn 🍀 Slogan Về Gia Đình 🍀 1001 Câu Nói Gia Đình Là Số 1 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Mẹ – Bài 5 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 với hình ảnh người phụ nữ tảo tần để lại trong lòng người đọc nhiều xúc cảm .“ Mẹ là duy nhất trên đời, mẹ đã quá khó khăn vất vả rồi, người gan góc nhất trên đời là mẹ, mẹ ơi. Giờ con lớn khôn rồi và con sẽ nên người, thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi … ” lời bài hát về mẹ mà em thích nhất như nói hộ tình cảm của em dành cho mẹ. Suốt cả quãng đời mình người mà em yêu quý và trân trọng nhất đó chính là mẹ .Mẹ em năm nay gần 40 tuổi, so với phụ nữ thì số lượng tuổi càng nhiều càng thêm những mỗi lo. Mẹ làm nghề kế toán, việc làm gò bó về thời hạn nhưng mẹ rất chu toàn vẫn chăm sóc mái ấm gia đình rất chu đáo. Mẹ có dáng người hơi cao, đầy đặn, mái tóc được uốn xoăn tân tiến lúc nào cũng thơm mùi dầu gội .Gương mặt mẹ thanh tú ngũ quan phối hợp hài hòa, khi còn trẻ mẹ từng là hoa khôi của trường nên được rất nhiều người theo đuổi nhưng mẹ đã chọn bố, lúc đó bố chỉ là anh sinh viên nghèo học giỏi. Về sau mẹ kể rằng mẹ ngưỡng mộ, tôn trọng bố luôn có ý chí và nghị lực kiên cường, em thầm cảm ơn mẹ vì mẹ lấy bố mới sinh ra được em và em trai sau này .Hàng ngày ngoài việc làm bận rộn ở công ty mẹ dành hết thời hạn và tâm lý cho mái ấm gia đình, mẹ em nấu ăn rất ngon, những món ăn mẹ nấu không chỉ rất mê hoặc ở mùi vị mà còn không thiếu dinh dưỡng giúp chúng em luôn có đủ nguồn năng lượng để khôn lớn. Mẹ chăm chút cho mỗi thành viên trong nhà từ bữa ăn tới giấc ngủ, những chiếc áo được là phẳng phiu mỗi buổi sáng đến trường, những món đồ ăn vặt được sẵn sàng chuẩn bị trong túi balo, chiếc chăn được kéo lúc nửa đêm, viên thuốc và những lời vỗ về khi bị ốm .Trước kia em đều xem đó là những điều hiển nhiên nhưng sau này em mới biết rằng để làm những điều đó mẹ phải đánh đổi thời hạn của bản thân mình, gạt bỏ thời hạn nghỉ ngơi thư giãn giải trí hay tụ tập với bè bạn mẹ chọn dành thời hạn cho mái ấm gia đình. Mẹ còn giấu cả những tâm tư nguyện vọng, sở trường thích nghi, tham vọng của bản thân để chăm chút vun đắp tổ ấm, để chúng em được lớn lên vừa đủ và niềm hạnh phúc nhất .Giống như lời bài hát về mẹ mà em thích nhất “ mẹ là duy nhất trên đời, con sẽ khôn lớn trưởng thành, thành người tốt trên đời mẹ tự hào sớm thôi ” em đang cố gắng nỗ lực và nỗ lực từng ngày để trở thành người mà mẹ hoàn toàn có thể tự hào .Mời bạn xem nhiều hơn 🌟 Thơ Chủ Đề Gia Đình Cho Trẻ 🌟 Hay Nhất Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bố – Bài 6 Đón đọc Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bố rực rỡ được san sẻ dưới đây Đối với tôi ba tôi là một thần tượng vĩ đại. Ba rất nghiêm khắc, nhưng ba có một tấm lòng yêu thương mái ấm gia đình vô bờ bến. Đi đâu làm gì ba cũng nghĩ đến chị em tôi. Tôi rất trân trọng và kính yêu ba .Ba tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, ba tôi rất khó khăn vất vả với mái ấm gia đình, nhưng nhìn ba vẫn trẻ hơn nhiều so với tuổi. Tóc ba vẫn còn đen, rất ít khi mới tìm thấy vài sợi tóc trắng. Ba tôi dáng người cao gầy, nhưng nhìn rất khỏe và nhanh gọn .Ba làm cán bộ ở một cơ quan nhà nước, việc làm cũng khó khăn vất vả nhưng ba điều tiết thời hạn rất giỏi. Dù bận mải thế nào ba cũng dành thời hạn tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ ba em rất thích chơi thể thao ; bóng chuyền, bóng bàn, môn nào ba cũng giỏi. Gương mặt ba hao hao như hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị .Tan giờ làm ở cơ quan, ba đi thẳng về nhà, quét dọn nhà cửa đỡ đần cho mẹ, có ngày ba còn vào nhà bếp làm món ăn cho cả nhà. Ba rất giỏi nấu nướng và nấu món nào cũng ngon. Xong việc ba em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây cối xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn nhà em không rộng lắm nhưng có nhiều thứ cây trái. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một khu vui chơi giải trí công viên nho nhỏ .Khi đêm đến, chị em tôi đã say trong giấc ngủ, ba vẫn loay hoay làm thêm một số ít việc làm để tăng thu nhập cho mái ấm gia đình. Ba đã không quản khó nhọc để lo cho đời sống của hai chị em. Ba thường nói với em rằng dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học tập là ba vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “ Công cha như núi Thái Sơn ” thật là cao quý biết dường nào .Ba làm nhiều việc như vậy nhưng ba rất giỏi sắp xếp việc làm nên ba vẫn có thời hạn dắt chúng em đi dạo quanh xóm. Vừa đi, ba vừa kể chuyện hay giảng giải những điều vướng mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì ba cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em hết nhờ ba giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Ba đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà .Ba đã khó khăn vất vả rất nhiều để lo cho đời sống của mái ấm gia đình, ba đã dành tổng thể tình yêu thương cho hai chị em tôi. Để đền đáp công ơn ấy, tôi sẽ chịu khó học tập tốt, xứng danh với những gì ba đã hi sinh cho chúng tôi .Mời bạn đón đọc 🌜 Bài Văn Tả Bố Lớp 6 🌜 15 Bài Tả Về Bố Của Em Hay Nhất Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Anh Trai – Bài 7 Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Anh Trai sẽ giúp những em học viên tìm hiểu thêm được văn phong và cách sử dụng từ ngữ linh động .Gia đình là mái ấm luôn vỗ về, chở che tất cả chúng ta. Ở nơi đó tràn trề suối nguồn yêu thương giữa những người thân dành cho nhau. Ở nơi đó có những người anh, người chị, người em luôn sát cánh bên ta như người bạn sát cánh tạo ra cho ta bao tiếng cười và kỷ niệm. Anh trai của em là một người như vậy .Anh năm nay đã 20 tuổi. Số tuổi giữa anh và em chênh lệch khá nhiều nhưng điều đó không ảnh hưởng tác động gì đến tình cảm giữa hai người. Ngày anh chưa đi học ĐH ở nhà anh luôn dành nhiều thời hạn để chơi cùng em. Anh có nước da bánh mật, khuôn mặt chữ điền với đôi lông mày rậm. Đôi mắt bồ câu giống mẹ luôn cười tít cùng hàng mi dài cong vút khiến em là con gái cũng thấy ghen tị. Sống mũi cao và thẳng hay có những giọt mồ hôi li ti đọng trên đó những ngày nóng nực .Vì cần mẫn tập luyện thể thao, thể hình nên tầm vóc anh vừa cao và cân đối. Em thích nhất là được anh cõng lên vai vì khi đó cảm tưởng như sẽ nhìn được cả quốc tế. Anh có năng khiếu sở trường về nghệ thuật và thẩm mỹ, rất giỏi đàn và hát. Giọng anh khi cao nghều, khi trầm ấm cùng với tiếng đàn guitar da diết khiến ai cũng muốn tĩnh mịch lắng nghe. Anh hay hát cho em nghe, dạy em đàn mấy bài hát của mần nin thiếu nhi, mỗi lần đề cập đến âm nhạc anh lại rất vui tươi và cười giòn tan .Cũng có lúc hai bạn bè cùng ngồi học bài. Những bài toán dễ mà em lơ đãng giải sai anh lại cốc đầu trêu em nhắc em phải tập trung chuyên sâu. Bao nhiêu bài toán khó em lại nhờ anh hướng dẫn, anh say sưa giảng những bài toán tới khi em hiểu thì thôi. Những lúc cha mẹ vắng nhà anh lại rủ em ra vườn hái quả và chơi trốn tìm, ở nhà với anh chưa ngày nào là en thiếu vắng đi tiếng cười .Bây giờ anh đi học xa nhà, em nhớ anh lắm, chỉ mong có dịp lễ hoặc cuối tháng anh sẽ về thăm mái ấm gia đình. Mỗi lần về trong balo của anh lại có một túi kẹo, một con búp bê hay chiếc vòng tay xinh xinh làm quà tặng cho em. Sau bao ngày không gặp anh lại ôm em vào lòng niềm hạnh phúc vô cùng .Bố mẹ nói bạn bè với nhau như thể tay chân. Quả đúng như vậy, em rất yêu quý anh trai của em .Chia sẻ cùng bạn 🌹 Bài Văn Tả Bố Lớp 7 🌹 15 Bài Tả Về Bố Của Em Hay Nhất Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bà – Bài 8 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bà đã khắc hoạ hình ảnh người bà thân thương trong lòng mỗi người Bà nội, đó là hai tiếng gọi thân thương mà tôi được gọi, có biết bao nhiêu người không còn bà để mà gọi và tôi thấy tôi thật niềm hạnh phúc khi được có bà nội trên đời này. Bà không chỉ đơn thuần là một người bà nội mà bà còn là tri ân tri kỉ của tôi. Mọi chuyện tôi đều nói với bà, tâm sự với bà và cho tôi những lời khuyên có ích. Bà như cơn mưa mùa hạ tưới mát tuổi thơ tôi .Bà nội tôi trải qua một cuộc sống lam lũ khó khăn vất vả người phụ nữ sinh ra trong bom đạn do đó bà càng thêm sức dẻo dai chịu đựng. Bà tôi có khuôn mặt mà tôi thấy người ta khen là phúc hậu . Cuộc đời trải qua biết bao khó nhọc những lúc chạy giặc bà phải ngụp trong nước giấu mình trong bèo kể cả những đoạn mương sông bẩn thỉu nhất. Sau đó khi về nhà chồng, bà tôi một tay nuôi dưỡng bố và các bác của tôi trong khi đó ông nội còn đang bận công tác ngoài thủ đô. Một mình chăm sóc bảy người con tôi thấy bà nội tôi thật khỏe khoắn. Thật không may, về già bà nội tôi lại bị tai biến mạch máu não. Mặc dù đã tám mốt tuổi thế nhưng trông bà tôi vẫn trẻ như hồi còn sáu mươi. Ai vào cũng phải khen nước da hồng hào trắng khỏe, khuôn mặt bà giờ không còn được tươi tắn đẹp tươi như thuở xưa nữa mà thay vào đó là những những nếp nhăn chằng chịt. Nghe bố tôi nói rằng bà tôi thời xưa xinh lắm, đẹp lắm và cho đến giờ đây cái tuổi xế bóng chiều tôi vẫn thấy bà tôi rất đẹp .Đó là vì nước da trắng vốn có của bà nội, là mái tóc tuy đã ở cái tuổi tám mốt nhưng lại chỉ điểm vài sợi trắng trên đầu. Khi gội đầu thì không còn nhìn thấy những sợi trắng đó nữa. Mái tóc dài thời xưa của bà được cắt ngắn đi cho ngăn nắp và dễ gội. Khuôn mặt ấy vẫn phúc hậu như ngày nào nhưng lại thật là đáng thương khi khuôn mặt ngày càng béo ra, không phải vì mập mạp mà là do bệnh .Nói đúng hơn là bị phù mặt, những vết nám chấm to như những mụn ruồi Open trên mặt của bà. Mắt của bà híp lại, đôi lông mày rụng hết phần dưới đi, mi mắt cũng rụng còn lại những sợ mi ngắn cũn. Điều đó không làm bà xấu đi mà làm bà đẹp hơn vì sau căn bệnh ấy bà vẫn đẹp, vẫn trẻ như vẫn còn sáu mươi .Dáng hình của bà nội tôi giờ đây vì bệnh mà béo lên, nhưng khổ nỗi bà chỉ béo mỗi phần bụng còn chân tay thì lại gầy gò. Không kể đến cánh tay bên phải bị liệt, bà không hề tự xúc cơm được nữa mà phải có người xúc cho. Còn gì khổ hơn khi mất đi một cánh tay, tôi thương bà tôi nhiều lắm cả cuộc sống tu nhân tích đức mà đến cuối đời lại không hề sống một đời sống an lành .Nhiều khi bà nội tôi khóc như trẻ con, những nếp nhăn xô lại và những giọt nước mắt ào ra trên hai gò má. Cái miệng mếu xệch đi trông mà không kìm được nước mắt, gặp người thân đi xa về bà càng khóc nhiều hơn. Mỗi đêm bà dậy đi vệ sinh tôi tỉnh giấc nghe thấy những hơi thở khó khăn vất vả của bà mà chạnh lòng nghĩ bản thân chưa làm được gì cho bà. Cứ mỗi lần đứng lên ngồi xuống là cả một sự khó nhọc của bà ngay cả khi lật mình khi ngủ nữa .Bà tôi cơ cực vậy đấy và giờ đây tôi yêu thương bà hơn bất kể điều gì, cả cuộc sống ấy tôi sẽ cố gắng nỗ lực giúp cho bà vui mỗi ngày. Mai này lớn lên tôi sẽ trở thành một bác sĩ giỏi để chữa bệnh cho những người bà thoát khỏi căn bệnh quái ác kia .Mời bạn đón đọc 🌜 Câu Đố Chủ Đề Gia Đình 🌜 Đố Vui Kiến Thức Hay Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Ông – Bài 9 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Ông đã gửi trọn những tình cảm thương quý của người cháu hiếu thảo .Gia đình luôn là nơi mà ta nhận được tình yêu thương vô bờ bến. Em cũng vậy, trong mái ấm gia đình, em luôn nhận biết bao tình yêu thương từ mọi người nhưng người em yêu quý nhất đó chính là ông ngoại của em .Ông em năm nay đã gần tám mươi tuổi nhưng ông vẫn còn khỏe lắm. Ông có dáng người, hơi gầy do tuổi đã cao với một làn da hơi ngăm của một người con xuất thân từ miền biển đầy nắng, gió. Mái tóc ông giờ đã thưa, không còn dày như khi còn trẻ, điểm những khoảng chừng tóc trắng như cước .Khuôn mặt hiền lành, phúc hậu như ông tiên trong truyện cổ tích, khuôn mặt ấy hơi gầy gò, nhăn nheo những nếp nhăn xô lại vào nhau cùng những chấm đồi mồi do tín hiệu của tuổi tác. Tuy vậy, đôi mắt ông vẫn sáng trong như vì sao trên khung trời, nhìn rõ được mọi vật xung quanh. Hai gò má ông cao, cùng vầng trán nhẵn nhụi tựa như hình ảnh của Bác Hồ kính yêu cũng hiền hậu như vậy. Đôi bàn tay của ông tuy đã yếu, những đường gân tay nổi hẳn lên nhưng hằng ngày ông vẫn làm những việc nhỏ trong mái ấm gia đình như chăm nom cây cối, cho chim ăn .Ông thường mặc phục trang rất giản dị và đơn giản. Ở nhà ông chỉ mặc áo sơ mi, áo phông thun cùng chiếc quần dài ống rộng, khi đi ra ngoài hay đến những dịp lễ quan trọng, ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo ka-ki đậm màu, khi thì bộ com-lê trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy uy thế .Ông em rất thích đọc sách, ngày ngày, ông đều đeo chiếc kính lão nhỏ, ngồi trước ban công đọc những cuốn sách về mọi nghành, vậy nên ông là một kho kiến thức và kỹ năng sâu rộng. Ông thường kể cho em nghe những câu truyện về rất lâu rồi, về cuộc chiến tranh, về đời sống con người, những tập tục truyền thống cuội nguồn, những lúc như vậy, em lại đắm chìm trong giọng nói ấm cúng mà cũng có phần dõng dạc của ông .Ông rất yêu thương em, ông luôn dạy dỗ, chỉ bảo em từng li từng tí, ông dạy em những bài học kinh nghiệm làm người thâm thúy, dạy em cách trở thành một con người tự lập. Những lúc rảnh rỗi, ông lại đưa em đi chơi, mua những thứ đồ ăn em thích, kể chuyện cho em nghe và khi nào trên môi ông cũng nở nụ cười đầy thánh thiện, ấm cúng như ánh nắng mặt trời vậy .Em rất yêu quý ông ngoại của em. Cả cuộc sống ông đã luôn quyết tử hết mình để con cháu có được ngày ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh em .Chia sẻ cùng bạn 🌹 Ca Dao Về Mẹ 🌹 Những Câu Tục Ngữ Về Mẹ Ý Nghĩa Tả Người Thân Của Em Lớp 6 Ngắn Gọn – Bài 10 Tả Người Thân Của Em Lớp 6 Ngắn Gọn viết về bố sẽ là tài liệu có ích trong quy trình ôn tập để những em học viên chuẩn bị sẵn sàng cho những kỳ thi của mình .Trong mái ấm gia đình tôi, bố tôi là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt quan trọng là tôi .Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn trợ giúp mọi người trong mái ấm gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải thao tác nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp .Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “ đi học ngày hôm nay phải … ”, rồi thì “ phải nghe lời cô giáo … ”, nhưng câu ở đầu cuối vẫn là “ con đi đường cẩn trọng nhé ”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì lời nói của bố từ trong nhà vọng ra “ Con đã về rồi à ? ”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố .Bố tôi ! Một người trụ cột trong mái ấm gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho mái ấm gia đình. Tục ngữ có câu “ con không cha như nhà không có nóc ” và đúng là như vậy. Bố tôi như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không hề thiếu trong mái ấm gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, mưu trí khác hẳn những người khác và đã có dự tính làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố tôi được rất nhiều người kính trọng .Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ nỗ lực học thật giỏi để không phụ công ơn của bố .Chia sẻ thêm cùng bạn những bài văn mẫu tả người thân dành cho học viên lớp 6 trong video sau Gửi đến bạn 🍃 Bài Văn Tả Mẹ 🍃 Tuyển Tập 15 Bài Văn Về Mẹ Hay Nhất Tả Về Người Thân Của Em Lớp 6 Đạt Điểm Cao – Bài 11 Tả Về Người Thân Của Em Lớp 6 Đạt Điểm Cao viết về người ông sẽ mang đến những gợi ý mê hoặc để những em học viên tìm hiểu thêm và triển khai xong tốt bài viết của mình .Trong mái ấm gia đình, em yêu quý tổng thể mọi người, nhưng người mà em thương mến nhất, kính trọng nhất vẫn là ông nội. Bất cứ khi nào, hình ảnh ông hiện lên cũng thật hiền hậu, ấm cúng trong trái tim em .Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, cái tuổi đã không còn tươi tắn gì, cái tuổi đã nếm trải đủ mọi khó khăn vất vả, lo toan của đời sống. Dáng người ông gầy gầy, tuy nhiên bước chân đi vẫn còn nhanh gọn. Ở nhà ông ăn mặc rất giản dị và đơn giản, chỉ là chiếc áo sơ mi kẻ hoặc chiếc áo phông thun trắng cùng chiếc quần ống rộng .Khi đi ra ngoài hoặc dự những buổi lễ quan trọng ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo ka-ki đậm màu, khi thì bộ com-lê trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy uy thế. Ông nội em có khuôn mặt vuông chữ điền đã đầy những vết nhăn theo năm tháng. Khoé mắt lấm tấm những chấm đồi mồi và vết chân chim, nhưng so với em, ông đẹp lão lắm .Ngày xưa đi bộ đội, ông bị một viên đạn bắn qua mắt nên chỉ còn một bên mắt hoạt động giải trí. Nhưng có lẽ rằng đúng như mọi người vẫn nói “ Ông Trời không lấy hết đi của ai khi nào ” nên bên mắt còn lại của ông em vẫn nhìn rõ. Ông ít khi dùng đến kính để đọc báo, đọc sách. Ông chỉ mang theo khi đi họp đâu đó trong phường .Ông em có mái tóc dài, bạc trắng giống hệt ông Tiên trong câu truyện cổ tích mẹ vẫn kể cho em nghe hằng đêm. Em rất thích được ngồi chải tóc cho ông, được hít hà hương thơm thảo dược toả ra từ mái tóc của ông. Nào là bồ kết, sả, bưởi, hương nhu, mần trầu. Chúng quyện lại với nhau tạo thành một mùi thơm dịu nhẹ mà khó lòng quên được. Em thích nhất là được nắm bàn tay ông. Tuy bàn tay gầy guộc, đầy những xương nhưng bàn tay ấy lại ấm cúng vô cùng .Hồi em còn nhỏ, bàn tay đó đã thay ba mẹ chăm nom cho em, bế bồng em mỗi khi em khóc, bón cho em từng miếng cơm, thìa cháo. Bàn tay của ông còn xoa đầu em mỗi khi em được điểm tốt, vồ về em trong những giấc ngủ say. Bàn tay ấy nuôi nấng những mần nin thiếu nhi trong vườn để trưởng thành qua bão táp, vươn lên can đảm và mạnh mẽ .Em thường ra vườn xem ông chăm nom cây. Đôi bàn tay khôn khéo của ông uốn từng nhánh cây, tỉa từng chiếc lá, nâng niu, vun xới từng gốc hoa. Ông lý giải cặn kẽ cho em ý nghĩa của từng loài cây, bông hoa trong vườn. Loài hoa tùng, cúc, trúc, mai tượng trưng cho khí tiết thanh cao, hiên ngang và ý niệm sống đứng đắn của người quân tử .Cây si bon sai đặt trong chiếc khay gốm hình bầu dục có năm tầng lá so le, ông bảo tượng trưng cho năm điều cốt yếu trong đạo làm người là nhân, nghĩa, lễ, tín, trí. Không chỉ khéo tay khi làm vườn, ông em còn là người có vốn hiểu biết uyên bác. Ông dạy cho e những bài học kinh nghiệm địa lí, lịch sử dân tộc, kể lại những chiến tích hào hùng của dân tộc bản địa. Ngoài ra ông còn hoàn toàn có thể nói được tiếng Trung, tiếng Pháp, tiếng Nhật. Vì thế mà em rất tự hào và khâm phục ông em .Em rất yêu quý ông nội của em. Cả cuộc sống ông đã luôn quyết tử hết mình để con cháu có được ngày thời điểm ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh emChia sẻ cùng bạn 🌹 Tả Mẹ Đang Nấu Cơm 🌹 15 Bài Văn Tả Mẹ Nấu Ăn Hay Nhất Tả Về Người Thân Lớp 6 Của Học Sinh – Bài 12 Tả Về Người Thân Lớp 6 Của Học Sinh viết về người chị thân yêu của mình. Chúng tôi đã san sẻ dưới đây để bạn đọc tiện theo dõi .Gia đình em có bốn thành viên, gồm có có cha mẹ và hai chị em gái chúng em. Gia đình em luôn yêu thương, chăm nom lẫn nhau, hai chị em em thì thường san sẻ với nhau những vui buồn của đời sống, học tập. Với em, chị gái của mình không chỉ là một người chị mẫu mực luôn nhường nhịn, chăm nom của em mà còn là một người bạn tri kỉ, một người mà em yên tâm khi tâm sự những gì đã trải qua trong đời sống .Chị của em năm nay mười lăm tuổi, tuy hai chị em có sự cách biệt về tuổi tác nhưng không vì thế mà chúng em xa cách, sự không tương đồng. Em và chị gái của mình rất hợp tính nên hoàn toàn có thể thuận tiện tâm sự, chuyện trò một cách tự do nhất. Mọi người thường nói nhà mà có hai chị em gái thì liên tục xảy ra tranh giành, xung đột, chị em thường khắc khẩu, không hợp nhau .Nhưng điều ấy không hề xảy ra trong quan hệ của chị em em, chúng em luôn yêu quý và ý thức được vị trí cũng như nghĩa vụ và trách nhiệm của mình, so với chị em thì luôn nhường nhịn, chăm nom cho em. Còn em thì yêu thương, tôn trọng chị của mình. Chị của em vô cùng xuất sắc, không những là một học viên xuất sắc ưu tú của lớp mà còn là một người cán bộ lớp đầy mẫu mực, chị em tuy học giỏi nhưng không hề tỏ ra kiêu căng, luôn chăm sóc trợ giúp đến bạn hữu cũng như những người xung quanh mình .Chị em nổi tiếng trong trường vì những đức tính tốt bụng, khiêm nhường ấy, do đó mà mỗi lần có người nhắc đến chị em là em không kìm chế nổi sự tự hào dâng trào trong mình. Chị em không chỉ là một học viên xuất sắc ưu tú mà còn là một người con ngoan của mái ấm gia đình em. Chị luôn lễ phép với cha mẹ, ông bà, chăm nom, nhường nhịn em .Chị còn là một người vô cùng đảm đang, những việc làm nhà đều được chị hoàn thành xong một cách xuất sắc, chị hoàn toàn có thể nấu cơm, rửa bát, quét nhà. Chị nấu ra rất nhiều những món ăn ngon, trong đó món ăn mà em yêu quý nhất đó chính là món trứng cuộn của chị làm. Những lát trứng cuộn vàng ươm, được chị tráng một cách khôn khéo, mùi vị thơm ngon không kém món ăn do mẹ em làm là bao .Em có một người chị tuyệt vời, đó là người luôn chăm nom, chăm sóc tận tình, cũng là một người bạn mà em tin yêu khi san sẻ những buồn vui của đời sống, học tập, chị luôn lắng nghe với thái độ chân thành và cho em những lời khuyên thật có ích .Gửi đến bạn 🍃 Tả Ngoại Hình Của Mẹ 🍃 15 Bài Văn Hay Tả Một Người Thân Trong Gia Đình Em Lớp 6 – Bài 13 Tham khảo bài văn Tả Một Người Thân Trong Gia Đình Em Lớp 6 viết về mẹ giúp những em học viên hoàn toàn có thể trau dồi vốn từ thêm đa dạng và phong phú .Vào một lúc nào đó, khi khoảng trống yên tĩnh, tôi ngồi bên hành lang cửa số và những dòng tâm lý về mẹ chạy qua tôi .Mẹ tôi là hiệu phó của một trường Mầm non. Mẹ rất đẹp và còn rất trẻ nhưng đôi bàn tay đã dần Open những vết chai. Hằng ngày, với đôi bàn tay ấy, mẹ đã dắt tôi đến trường, nấu cho mái ấm gia đình những bữa ăn ngon lành … Mẹ luôn bận rộn chẳng mấy khi được nghỉ ngơi. Hồi tôi còn nhỏ, chưa có em nên bao nhiêu thời hạn, tình cảm, mẹ dành hết cả cho tôi .Khi mẹ sinh em bé, nhìn mẹ chăm em, tôi đã nghĩ rằng hình như mẹ chỉ lo cho em, không chăm sóc tới tôi. Lúc ấy, tôi đã giận mẹ. Bây giờ nghĩ lại, tôi thấy mình thật buồn cười và trẻ con quá. Tôi mong mẹ có thật nhiều thời hạn dành cho chị em tôi. Tôi muốn kể cho mẹ nghe nhiều chuyện vui chỉ để nhìn thấy nụ cười trên môi mẹ. Tôi muốn mẹ có nhiều thời hạn rỗi để nghe nhạc, bởi đó là sở trường thích nghi của mẹ. Nhưng mẹ nào đâu có thời hạn .Tôi nhớ, có một lần, sau khi đi làm về, mẹ có vẻ như căng thẳng mệt mỏi và chợt nổi cáu với tôi. Tôi tức lắm và “ trả thù ” lai bằng cách không học bài, không làm bài tập. Đêm ấy, tôi chợt nghe tiếng mẹ khóc. Mẹ khóc vì tôi. Tôi khởi đầu hối hận, nước mắt chảy dài, thấm lên trên gối. Đó là đêm tôi khó ngủ nhất, với bao tâm lý day dứt trong đầu. Hôm sau, mẹ xin lỗi tôi vì vô ý cáu giận. Nhưng còn tôi, tôi cũng có lỗi cơ mà. Tôi day dứt quá, tôi thầm hứa phải nỗ lực chuộc lỗi với mẹ. Và những bạn biết không, tôi đã làm được điều đó .Cũng có ngày, tôi làm mẹ buồn chỉ vì cái tính hay hờn dỗi của tôi. Hôm ấy là một ngày rất quan trọng so với mẹ. Tôi cũng háo hức chờ cái ngày ấy, ngày mẹ tôi bảo vệ luận văn thạc sĩ. Bạn bè và những người thân trong mái ấm gia đình đều tập trung chuyên sâu ở nhà tôi để sẵn sàng chuẩn bị đến dự buổi bảo vệ luận văn của mẹ. Khi sắp đi, tôi vô tình làm ngã đứa em họ. Bố mắng tôi. Tôi bực mình và dỗi không đến dự lễ bảo vệ luận văn của mẹ. Mẹ buồn mãi, tôi cũng vậy, nhưng bộ mặt lạnh nhạt của tôi đã giấu đi tâm trạng thật .Mẹ mắng, thậm chí còn giận tôi cũng chỉ vì muốn tôi nên người, nhưng tôi đã bỏ ngoài tai toàn bộ. Sáu này, khi đã biết nghĩ, tôi nghĩ đến một ngày nào đó, khi tôi đã trưởng thành, khi tôi là một người thành đạt và niềm hạnh phúc thì mẹ tôi đã già, và rồi, mẹ sẽ qua đời, chúng tôi không được thấy mẹ nữa. Nghĩ đến đó tôi bật khóc, và tôi cầu nguyện, cầu cho mẹ luôn ở bên tôi, tôi luôn bên mẹ. Hai mẹ con cứ thế, dắt tay nhau đi vào đời sống .Tôi muốn nói với mẹ tôi “ Mẹ ơi, khi con còn nhỏ, mỗi khi vấp ngã, mẹ đã đỡ con dậy, nâng bước con đi. Giờ đây, con đã trưởng thành, con đang đi từng bước chắc như đinh trên đôi chân mẹ đã dạy con đi. Con sẽ đi thật xa nhưng mẹ luôn ở trong trái tim con. Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều ” .Ngoài ra, tại còn có 🦋 Tả Người Thân Đang Làm Việc 🦋 15 Bài Mẫu Điểm 10 Bài Văn Miêu Tả Người Thân Lớp 6 Ấn Tượng – Bài 14 Bài Văn Miêu Tả Người Thân Lớp 6 Ấn Tượng viết về bà ngoại có những ý tứ rực rỡ cùng những tình cảm chân thành được gửi gắm vào từng câu chữ .Em được lớn lên trong những câu truyện cổ tích của bà, nhiều câu truyện hay và ý nghĩa đã giúp em lớn lên, nuôi dưỡng tâm hồn và cũng chan chứa biết bao tình cảm yêu dấu của bà dành cho em. Bà ngoại là người bà mà em vô cùng yêu dấu và hết mực kính trọng, bên cạnh bà em luôn cảm thấy có một tình cảm ấm cúng, khiến em vui tươi, niềm hạnh phúc mỗi lúc ở bên .Bà ngoại em năm nay gần tám mươi tuổi, tóc của bà đã chuyển sang màu trắng cước, đôi mắt của bà đã có những nếp nhăn xung quanh do của tuổi già, nhưng nó càng làm cho mắt bà càng thêm ấm cúng, tràn ngập yêu thương. Đôi mắt bà luôn cho em cảm xúc ấm cúng, bởi khi nào bà cũng nhìn em bằng ánh mắt yêu dấu nhất, đem lại cho em cảm xúc nhẹ nhàng, yên bình và chở che như khi còn nhỏ vậy .Bà ngoại em tuy tuổi đã cao nhưng bà vẫn vô cùng khỏe mạnh, nhiều việc làm nhà bà vẫn làm vô cùng thành thục và khôn khéo, mỗi khi có dịp về thăm bà thì bà ngoại lại nấu cho em những món ăn thật ngon như thịt kho nước dừa hay sườn xào chua cay …, không những vậy mà bà còn dạy cho em tự làm những món ăn đơn thuần nên mỗi lần được về thăm bà thì em đều cảm thấy rất vui trong lòngKhi còn nhỏ, vì cha mẹ em bận công tác làm việc nên mẹ em đã gửi em cho bà ngoại chăm nom, bà đã chăm nom cho em rất ân cần, yêu thương chú ý em từ những thứ vặt vãnh nhất, dạy em nhiều điều hay lẽ phải và đọc cho em thật những câu truyện cổ tích mê hoặc. Bà hay kể cho em về câu truyện chàng Thạch Sanh can đảm và mạnh mẽ giết đại bàng cứu công chúa Quỳnh Nga, hay cô Tấm thùy mị bước ra trong khoảng chừng quả thị, nàng Bạch Tuyết, cô bé lọ lem … Những câu truyện của bà gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em .Bà ngoại là một người vô cùng tháo vát. Khi còn trẻ bà đã vừa lo việc đồng áng, vừa chăm nom cho năm người con thơ dại, tuổi ăn chưa no lo chưa tới, bà em hoàn toàn có thể làm được rất nhiều thứ hữu dụng khác giống như đan rổ rá, làm quạt mo, … Bà em vô cùng khéo tay nên những vật phẩm mà bà làm ra đều rất thích mắt và đáng yêu và dễ thương .Và giờ đây, tuy bà đã tuổi đã cao nhưng mà bà vẫn làm những việc làm trông nom vườn tược, chăn nuôi, trồng hoa quả … Bà luôn nhắc với chúng em ví như không làm gì mà chỉ ngồi một chỗ thì bà rất buồn tay, buồn chân, vì thế mà bà trồng trọt, chăn nuôi giống như một nụ cười của cuộc sống .Tuy em chỉ hoàn toàn có thể về thăm bà ngoại những dịp đặc biệt quan trọng như lễ tết hay hè nhưng tình cảm yêu quý của em dành cho bà sẽ luôn trong tâm lý em, những kí ức bên bà luôn sôi động trong tâm hồn, gợi nhắc về tấm lòng nhân hậu, yêu dấu của bà dành cho em .Em mong bà sống thật lâu cùng chúng em để khi lớn lên chúng em hoàn toàn có thể yêu thương, phụng dưỡng bà, đền đáp phần nào ơn dưỡng dục của bà dành cho chúng khuyến mãi bạn 💧 Bài Văn Tả Mẹ Đang Làm Việc 💧 15 Bài Văn Mẫu Hay Nhất Tả 1 Người Mà Em Yêu Quý Lớp 6 Học Sinh Giỏi – Bài 15 Tả 1 Người Mà Em Yêu Quý Lớp 6 Học Sinh Giỏi với hình ảnh người bà dưới đây là một bài viết được nhìn nhận cao bởi giọng văn mạch lạc cùng những hình ảnh miêu tả sinh động .Trên đường đi học về em chợt thấy một bạn nhỏ đang nắm tay bà của mình, vừa đi vừa ríu rít kể chuyện ở lớp cho bà nghe. Lúc đó, nỗi nhớ bà trong lòng em dâng lên. Bao kỉ niệm với bà ùa về trong kí ức .Năm nay bà đã hơn bảy mươi tuổi. Làn da bà nâu xạm hằn rõ những dấu vết của thời hạn. Đôi tay bà gầy guộc. Dáng người nhỏ khi nào cũng quay quồng, vội vã. Bà em là một người nhân hậu, bà rất chu đáo, hay chăm sóc đến mọi người xung quanh. Bà có nụ cười rất phúc hậu. Với con cháu khi nào bà cũng hết mực yêu thương. Mỗi buổi sáng thức dậy bà đều quét tước, quét dọn quanh nhà, cho gà ăn. Đến trưa bà lại sẵn sàng chuẩn bị bữa cơm chờ mọi người đi làm về .Bà em là một người giàu lòng thương người. Hàng xóm ai gặp khó khăn vất vả bà cũng chuẩn bị sẵn sàng trợ giúp. Với ai bà cũng rất cởi mở nên mọi người trong xóm cũng thường hay lui tới nhà bà em để trò chuyện. Bà thương con cháu lắm. Vì mái ấm gia đình em ở thành phố nên mỗi năm chỉ về nhà vài ba lần lần vào dịp nghỉ lễ. Những ngày em về quê bà rất nuông chiều em, bà chuẩn bị sẵn sàng bao nhiêu đồ ăn ngon cho em. Mỗi sáng thức dậy, em lại được cùng bà ra vườn hái rau về nấu bữa sáng cho cả nhà .Đến khi nhà em chuẩn bị sẵn sàng lên xe quay trở lại thành phố, bà dặn dò cẩn trọng mọi thứ. Mỗi lần như vậy, bà lại đứng lặng để nhìn theo chiếc xe khách đến khi xe chạy khuất phía cuối đường. Em biết lúc ấy bà đã khóc, bà quay mặt đi để không ai nhìn thấy những giọt nước mắt của mình. Em chỉ muốn chiếc xe ngừng lăn bánh để được ở bên bà thật lâu .Em nhớ có lần em mắc lỗi, bị cha mẹ mắng em đã trốn cả một buổi trưa, không về ăn cơm. Không ngờ đến lúc quay trở lại bà vẫn ngồi trước hiên nhà chờ em. Không những thế bà còn đợi em về để cùng ăn vì nghĩ em không hay ăn cơm một mình. Hôm đó em cảm thấy mình thật có lỗi với bà. Vì sự bướng bỉnh của mình mà bà phải chịu khổ cực. Kể từ đó dù có giận đến đâu em cũng cố gắng nỗ lực bình tĩnh và tâm lý kĩ mọi việc. Ngày thường bà cũng dạy cho em sự kiên trì, tỉ mỉ qua từng việc làm của bà. Em học được từ bà rất nhiều đức tính tốt .Trong nhà hễ có ai ốm là bà chăm nom tận tình, chu đáo. Có những đêm em bị ốm, bà đã thức trắng để trông cho em ngủ. Bà bón từng miếng cháo, dỗ dành em từng chút một. Cảm giác sao mà ấm cúng đến thế. Có bà ở bên mọi thứ thật yên bình. Em luôn nhớ mãi những câu truyện cổ tích bà hay kể, những câu truyện đã nuôi dưỡng tâm hồn em từ thuở thơ bé. Bà còn hay kể chuyện từ ngày bà còn trẻ, chúng em ngồi quanh phản tròn xoe mắt lắng nghe bà kể từng cụ thể. Chúng em thấy hứng thú lắm bởi câu truyện nào bà kể cũng mê hoặc .Em luôn muốn được sống bên bà để được bà yêu thương chăm nom và hoàn toàn có thể chăm nom, phụng dưỡng bà. Em muốn có bà bên cạnh như bạn nhỏ kia để được ríu rít tâm sự mọi chuyện vui buồn ở lớp cho bà nghe .Đừng bỏ lỡ 🔥 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 7 🔥 15 Bài Biểu Cảm Về Mẹ Hay Nhất Văn 6 Tả Người Thân Của Em Đặc Sắc – Bài 16 Văn 6 Tả Người Thân Của Em Đặc Sắc viết về em gái dưới đây giúp những em học viên rèn luyện năng lực sử dụng ngôn từ sao cho hay và ấn tượng .Cũng như bao đứa trẻ khác, tôi được sinh ra trong một mái ấm gia đình nhỏ rất niềm hạnh phúc. Gia đình tôi gồm có bốn thành viên, bố, mẹ, tôi và em gái tôi. Tôi đều yêu quý mọi người trong nhà người tôi yêu thương nhất đó chính là bé Min, em gái của tôi. Em đã mang đến cho mái ấm gia đình tôi nhiều niềm vui và niềm hạnh phúc .Bé Min nhà em năm nay lên 6 tuổi. Em rất xinh xắn mà lại rất biết nghe lời người lớn dạy bảo nên mọi người ai ai cũng thương mến em. Bé nhìn rất đáng yêu và dễ thương với hai má bầu bĩnh ửng hồng. Em có nước da giống mẹ nên rất trắng hồng và mịn màng. Đôi mắt em to tròn như hai hạt nhãn. Cái mũi cao, nhỏ bé. Nổi bật trên khuôn mặt tươi đẹp ấy là đôi môi trái tim đỏ hồng chúm chím .Min trông ngây thơ như một thiên thần nhỏ bé. Mái tóc dài được buộc bởi bím tóc màu hồng trông thật là xinh. Thân hình em mũm mĩm thật dễ thương và đáng yêu khiến cho ai ai nhìn vào cũng thấy yêu. Đôi bàn tay bé nhỏ trắng hồng. Cô nàng cũng rất điệu, rất thích màu hồng và những chiếc nơ nhỏ xinh .Mới ngày nào, Min còn là một đứa bé bước những bước chập chững và cất những lời nói bi bô mà giờ đây, em đã trở thành một cô bé lớp một lém lỉnh. Em còn hoàn toàn có thể trợ giúp cha mẹ những việc vặt trong nhà. Đôi lúc, em cũng tỏ ra nghịch ngợm với những trò đùa tai quái của mình để quậy phá tôi. Đùa nghịch là như vậy, tôi biết em rất yêu quý tôi. Cứ khi nào hai chị em ở nhà là bé lại quấn lấy tôi không rời .Min hẳn là một cô nhóc rất mưu trí. Em rất thích hỏi những câu hỏi tại sao, luôn luôn tò mò vì những điều mới lạ. Khi ngồi vào bàn học, Min tỏ ra rất tập trung chuyên sâu. Bé chú ý viết chữ, những nét chữ của bé tròn trịa, xinh đẹp như chính bé vậy. Không chỉ viết đẹp thôi đâu, em gái em còn có năng khiếu sở trường về hội họa nữa. Trên tường trong phòng em dán rất nhiều những bức tranh do chính tay em vẽ .Năm ngoái, bé Min còn được tham gia cuộc thi vẽ tranh thành phố và đạt giải Nhì nữa đấy. Bé thế thôi nhưng Min lại rất thật sạch. Thân thể, tóc tai, áo quần khi nào cũng thơm tho. Sách vở, vật dụng học tập khi học xong đều được bé sắp xếp ngay ngắn. Min thân thiện như vậy nên bạn hữu ai cũng thích chơi với em. Lớp một thôi mà đã tự ý thức được mình phải học tập siêng năng để nuôi dưỡng tham vọng làm cô giáo. Điều này càng làm tôi khâm phục em hơn .Tôi yêu thương bé Min nhiều lắm. Bé đã mang lại nhiều niềm vui tiếng cười cho mọi người trong mái ấm gia đình. Tôi mong sao tình chị em của tôi và Min mãi bền chặt như vậy .Chia sẻ thêm cùng bạn 🍀 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 5 🍀 15 Bài Tả Về Người Mẹ Hay Nhất Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Hay Nhất – Bài 17 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Hay Nhất viết về ông nội đã để lại nhiều xúc cảm so với bạn đọc Người thân trong mái ấm gia đình, mỗi người đều có một vị trí quan trọng trong lòng em. Cha mẹ là người sinh em ra và nuôi em khôn lớn thành người. Ông bà luôn thương mến và chăm nom cho em. Có lẽ trong toàn bộ mọi người, ông nội là người em thân thương và kính yêu nhất .Ông nội em là một người phúc hậu. từ những ngày còn bé cho đến tận giờ đây, em vẫn nhớ về thói quen xoa đầu và nở một nụ cười nhân hậu mỗi lần em làm được việc tốt khiến cho ông vui. Giọng nói của ông rất nồng ấm và hiền hậu, y hệt của ông Bụt bước ra trong quốc tế cổ tích vậy .Em rất thích được nằm nghe ông kể chuyện, mỗi lần như thế, em như được trở lại với quốc tế của rất lâu rồi – quốc tế của nhiều cô gái thánh thiện, những chàng trai siêng năng, chất phác, ở hiền gặp lành, kiên trì rồi cũng có ngày được nếm quả ngọt. Qua mỗi câu truyện, ông đều giảng giải cho em nghe những bài học kinh nghiệm ẩn giấu bên trong và muốn em phải luôn nhớ chúng. Nhờ có những câu truyện của ông mà em lớn khôn hơn .Ông nội em tuổi đã xế chiều, mái tóc đã bạc đi nhiều nhưng ông vẫn còn sáng suốt lắm. Mỗi sáng, ông đều dậy sớm tập thể dục, tưới nước cho mấy chậu hoa phong lan quý của mình. Chiều chiều, ông lại đi dạo quanh làng chào hỏi hàng xóm nên ai cũng rất yêu quý ông .Ông rất thích chơi cờ và đọc báo. Mỗi buổi chiều chủ nhật, em đều theo ông ra lũy tre đầu làng, xem ông chơi cờ với mọi người. đôi tay gầy điểm những vết đồi mồi nhấc quân cờ đi vô cùng đúng chuẩn. Ông chơi cờ hay lắm, người nào cũng thích xem. Mỗi lần ông chơi là xung quanh mọi người rậm rạp buôn chuyện ầm ĩ .Ông là một người tuyệt vời nhưng thời hạn đang dần khiến ông yếu đi. nhiều cơn ho hằng đêm không ngừng làm dang dở giấc ngủ của ông. Uống thuốc mỗi ngày khiến ông càng thêm gầy đi rõ ràng. Em thương ông lắm, do đó em luôn quyết tâm học thật tốt và ngoan ngoãn để khiến ông không phải lo ngại .Em rất yêu ông nội em. Em mong một ngày nào đó, ông sẽ khỏe mạnh hơn và liên tục những thói quen của mình, những đêm hè lại kể chuyện cổ tích cho em nghe như thuở thơ ấu .Theo dõi video dưới đây với những bài văn tả người thân lớp 6 rực rỡ được san sẻ cho bạn Bài văn tả người thân lớp 6 Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình Tả anh trai Ở nhà, em là thành viên nhỏ tuổi nhất, nên luôn được mọi người yêu thương và chiều chuộng. Tuy nhiên, người mà em cảm thấy gần gũi và dễ chia sẻ nhất, chính là anh trai của em. Anh trai của em tên là Thế Hùng, năm nay đang là một học sinh lớp 9. Anh ấy có thân hình cao lớn và mạnh mẽ nhờ rất thích chơi các môn thể thao ngoài trời. Hiện nay, anh ấy đã cao 176cm, gần bằng bố rồi. Nước da anh Hùng hơi ngăm ngăm. Mẹ bảo không hẳn vì anh ấy hay chơi ngoài trời đâu, mà từ nhỏ anh ấy đã như thế rồi. Lúc nào, anh Hùng cũng để kiểu tóc “đầu đinh”, cắt ngắn đến sát đầu, trông rất khỏe mạnh và thoải mái. Ở trường, anh ấy là một học sinh chăm chỉ và ngoan ngoãn. Chưa bao giờ bố mẹ phải phiền lòng về chuyện ở trường của anh ấy cả. Bố bảo, ngày xưa, cũng có vài lần anh ấy lười học không làm bài tập về nhà. Nhưng từ khi có em, anh ấy quyết tâm làm một người anh tốt, nên đã tự thay đổi bản thân mình. Điều đó khiến em càng thêm yêu quý anh hơn. Tuy chỉ lớn hơn em ba tuổi, nhưng anh Hùng thực sự là một người anh tuyệt vời. Từ nhỏ, anh đã luôn chăm sóc, quan tâm và nhường nhịn em. Những lúc bố mẹ bận việc, anh ấy đã không đi chơi với bạn, mà ở nhà chơi với em, không hề tỏ ra khó chịu chút nào. Có đồ chơi đẹp, món ăn ngon, anh luôn dành phần cho em. Ai cũng khen anh Hùng là một người anh trai tuyệt vời. Em tự hào về điều đó lắm. Em vẫn còn nhớ rõ, có một lần em lỡ tay làm vỡ chiếc hộp nhạc mà bà ngoại đưa cho mẹ vào ngày cưới. Chính anh đã chạy ra nhận lỗi với mẹ thay em, bị mẹ đánh sưng cả mông lên, nhưng anh vẫn quyết không chịu cho em nhận lỗi. Và còn rất nhiều hành động khác nữa, chính vì thế, mà anh Hùng trở thành người mà em thân thiết quà gần gũi nhất trong nhà. Có chuyện gì buồn, vui em cũng tâm sự với anh đầu tiên. Bây giờ em đã lớn rồi, em cũng muốn giúp anh thật nhiều, để là một người em gái tốt, và xứng đáng với những gì anh đã chia sẻ, nhường nhịn cho em. Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả bà ngoại Từ nhỏ, em đã được sống cạnh bà ngoại. Thường ngày, bố mẹ bận công việc, nên một tay bà chăm sóc em suốt những ngày thơ ấu. Bởi vậy, bà ngoại là người mà em yêu quý và quấn quýt nhất trong gia đình. Bà em năm nay đã gần bảy mươi tuổi rồi, nhưng vẫn khỏe mạnh và minh mẫn lắm. Bà có dáng người nhỏ gầy nên khá nhanh nhẹn. Lưng bà vì tuổi tác nên đã hơi còng, tuy nhiên không ảnh hưởng nhiều đến sinh hoạt thường ngày. Bà có làm da trắng, hơi nhăn, đôi chỗ có thể nhìn thấy những đường gân xanh. Khuôn mặt bà hơi tròn, nhìn rất dịu dàng và hiền hậu. Đôi mắt bà có màu đen, hơi đục, luôn nhìn em bằng ánh mắt trìu mến, đong đầy tình thương. Mái tóc bà bạc trắng quá nửa, luôn được búi gọn lại sau đầu. Cách bà búi tóc rất lạ, em quan sát nhiều lần nhưng vẫn không bắt chước được. Trang phục hằng ngày của bà rất đơn giản, luôn là những bộ bà ba tối màu, nhẹ và mát. Khi nào ra ngoài, bà sẽ mặc áo dài và mang thêm dây chuyền. Bà của em là một người bà tuyệt vời. Hàng xóm láng giềng ai cũng quý mến và kính trọng bà. Ngày nghỉ, những anh chị đi học, đi làm xa được về quê đều chạy sang thăm bà. Bởi vì bà em là người hiền lành, tốt bụng và tiến bộ. Bà thường xuyên quan tâm, giúp đỡ mọi người. Bà cũng luôn dạy em cần hòa đồng và quan tâm đến bạn bè, người thân. Em yêu quý bà lắm. Em luôn cố gắng học tập chăm chỉ và giúp bà công việc nhà để bà luôn vui khỏe. Mong rằng, bà sẽ luôn hạnh phúc bên con cháu trong gia đình. Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả mẹ Mẫu 1 “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…” – Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ phai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau. Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến. Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên. Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng. Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi. Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập. Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều. Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý. Mẹ là “Tổ quốc” riêng của em! Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ “Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội”. Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em. >> Chi tiết Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình Tả mẹ của em Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả ông nội Nhà em khá đông người, nhưng người em kính trọng và gần gũi nhất là ông nội của em. Nội em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng cử chỉ vẫn còn khá nhanh nhẹn. Người tầm thước, hơi gầy, còn da dẻ nội vẫn hồng hào. Đầu ông hói, lơ thơ những sợi tóc bạc như cước. Vầng trán cao hằn sâu những nếp nhăn. Đôi mắt còn tinh nhanh ẩn dưới cặp lông mày đã ngả bạc. Má hơi hóp làm hai gò má nhô cao lên. Răng ông đã rụng nhiều nhưng nhờ lắp răng giả nên nụ cười vẫn tươi tắn. Em thích nhất chòm râu bạc của ông. Mỗi lần được ngồi trong lòng ông, em ngước nhìn mãi những sợi râu trắng dài và thích được ông cho vuốt râu. Hằng ngày, ông thường mặc bộ quần áo màu xanh, đi đôi dép nhựa đã mòn. Chỉ lúc đọc sách ông mới đeo kính và khi nào đi bộ xa ông mới chống cây gậy trúc. Tuổi đã cao nhưng ông làm việc luôn chân, luôn tay. Khi quét nhà, quét sân, quét vườn; lúc vun gốc cho các cây trong vườn; lúc tìm bắt sâu đục phá cây chanh. Ông thường xuyên kiểm tra việc học của em, dạy em làm toán, làm văn… Ông còn tham gia việc chăm sóc thiếu nhi trong xã và xây dựng tủ sách cho nhà văn hóa xã. Khi rảnh rỗi, ông đọc sách, báo, nằm võng ngoài hiên và nghe đài truyền thanh hoặc chăm dãy hoa trước sân và dọc hai bên lối ra vào cổng. Những đêm trăng sáng, ông thường ngồi trên chõng tre kê giữa sân kể chuyện cổ tích cho em và các bạn nhỏ trong xóm nghe. Con cháu làm gì sai, ông nhẹ nhàng răn dạy chứ không quát mắng bao giờ. Bà con hàng xóm có điều gì xích mích với nhau thường gặp nhờ ông giải quyết. Mọi người đều yêu quý ông và khen ông tuổi cao mà vẫn còn minh mẫn. Riêng em, nếu được một điều ước như trong truyện cổ tích ông kể, em sẽ ước ông có sức khỏe, sống mãi bên em. Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả bà nội Chuông đồng hồ đều đặn buông chín tiếng. Màn đêm yên ắng, tĩnh mịch lạ thường. Chỉ còn âm thanh của gió khuya xào xạc trong khu vườn trước ngõ. Em rời bàn học bước ra sân, vươn vai hít thở không khí trong lành để cố xua đi cơn buồn ngủ. Còn hai bài tập Toán nữa, phải cố làm cho hết. Từ giường bên có tiếng trở mình khe khẽ. Bà nội vẫn thức chờ em. Bà nội em năm nay hơn bảy mươi tuổi, dáng gầy guộc và lưng đã hơi còng. Dấu ấn thời gian in rõ trên mái tóc bạc phơ và trên gương mặt nâu rám hằn sâu vết nhăn của bà. Mắt bà đã hơi mờ nhưng đôi tai còn thính lắm. Chỉ nghe bước chân hay giọng nói từ xa là bà đã nhận ra đúng từng người trong gia đình. Cũng vì quen với công việc nhà nông quanh năm vất vả từ thời còn trẻ cho nên đến nay, bà vẫn còn khỏe mạnh, dẻo dai. Những lúc bố mẹ em ra đồng, một mình bà lo đi chợ, nấu cơm, chăm sóc bầy gà, bầy lợn. Ít khi em thấy bà ngồi yên một chỗ. Mọi việc xong xuôi thì bà lại vác chiếc cuốc ra vườn, cặm cụi xới đất, nhổ cỏ, bón phân cho mấy luống rau và hơn chục gốc na, gốc bưởi. Bà hay kể chuyện. Em rất phục trí nhớ của bà. Ngày xưa bà chỉ học trường làng, thế nhưng bà lại thuộc lòng “Truyện Kiều”, “Nhị Độ Mai”, “Phạm Công Cúc Hoa”, “Đồng tiền vạn lịch”… cùng với bao nhiêu là ca dao, và truyện cổ. Những trưa hè gió nồm nam mát lộng, bà mắc võng ở chái nhà, nằm đung đưa và bỏm bẻm nhai trầu vừa ngâm nga hát. Em nghe mấy cụ già bảo rằng hồi con gái, bà là một “liền chị” quan họ nổi tiếng trong vùng. Con cháu, họ hàng làng xóm rất quý bà vì bà hiền lành, phúc hậu. Ai gặp khó khăn cần đến bà sẵn sàng giúp đỡ, chẳng quản sớm khuya. Bà thường khuyên con cháu “Thương người như thể thương thân” và đối xử với làng xóm có tình có nghĩa. Học xong bài, em thu xếp sách vở cho vào cặp, cài cửa, tắt đèn rồi nhẹ nhàng chui vào màn. Bà nằm dịch sang bên nhường chỗ cho em. Hơi ấm tỏa ra từ người bà rất dễ chịu. Em vòng tay ôm lấy lưng bà, thủ thủ “Bà ơi! Cháu đấm lưng cho bà nhé!” Bà mắng yêu Bố chị! Để bà chờ mãi! Thôi, ngủ đi, mai dậy sớm còn đi học! Em yêu bà lắm và mong bà mạnh khỏe, sống lâu cùng con cháu. >> Chi tiết Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình Tả người bà kính yêu Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả bố “Lưng cha thì đội nắng gầy Ôi tóc bạc tựa trăng soi…” Điều may mắn và hạnh phúc nhất trong cuộc đời mỗi chúng ta là được sống trong vòng tay yêu thương của bố. Bố luôn là người che chở, bảo vệ cho ta trong suốt cuộc đời. Càng lớn lên và thấu hiểu những cay đắng, nhọc nhằn, tôi càng cảm thấy biết ơn vì những hi sinh lớn lao mà bố đã dành cho mình. Bố tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người bố cao gầy. Trong mắt tôi, dáng hình ấy lúc nào cũng thật to lớn và vững chãi để che chở cho cả gia đình. Làn da bố rám nắng vì phơi nắng dầm sương, trải qua đủ khó khăn, khổ cực vì cuộc mưu sinh vất vả. Khuôn mặt bố vuông chữ điền, toát lên vẻ hiền lành và đôn hậu. Đôi mắt bố đen láy, trong đôi mắt ấy chứa đựng cả bầu trời yêu thương bố dành cho các con. Mỗi khi mỉm cười, đôi mắt bố thật đỗi dịu dàng, thể hiện sự trìu mền pha chút nuông chiều. Mái tóc bố không còn đen nữa mà đã lấm tấm bạc. Nhìn những sợi tóc bạc ấy, tôi càng thương bố nhiều hơn vì những gian lao, vất vả bố phải trải qua để nuôi chúng tôi khôn lớn. Tôi thích nhất là những lúc bố cười. Nụ cười ấy mới ấm áp làm sao. Những lúc như thế, tôi tự nhủ phải chăm ngoan hơn nữa để nụ cười ấy có thể xuất hiện nhiều hơn trên đôi môi của bố. Đôi bàn tay bố chai sần, thô ráp nhưng tôi vẫn luôn yêu đôi bàn tay ấy. Đôi bàn tay khó nhọc vì gia đình. Đôi bàn tay hi sinh vì sự bình yên, hạnh phúc của các con. Trong kí ức tuổi thơ của tôi luôn đong đầy những kỉ niệm về bố. Ngày mới lẫm chẫm biết đi, bố dắt tay tôi đi trên con đường làng quen thuộc. Cái bóng liêu xiêu trải dài trên mặt đường trùm lên cái bóng bé nhỏ của tôi. Mỗi khi tôi vấp ngã, bố dịu dàng đỡ tôi dậy, đôi bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc khi tôi bật khóc. Bố là người kiệm lời, ít nói nhưng tôi biết tình yêu thương bố dành cho các con lúc nào cũng dạt dào và chan chứa. Bố cùng tôi đến trường trong ngày đầu đi học, dạy tôi làm những phép tính đầu tiên. Những đêm thức khuya học bài, lúc nào bố cũng chờ tôi đi ngủ rồi mới an giấc. Bố luôn yêu thương và chiều chuộng tôi nhưng vẫn nghiêm khắc chỉ bảo mỗi khi tôi mắc lỗi. Bố dạy tôi cách sống, cách làm người, hiểu được những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống, ý nghĩa của sự trung thực, ngay thẳng, lòng khoan dung và biết ơn. Cả cuộc đời bố đã vất vả hi sinh vì gia đình, thế nhưng, vẫn có lúc tôi vô tình làm bố buồn, chẳng thể đáp ứng được sự kì vọng và tin tưởng của bố. Sau này lớn lên, rồi tôi sẽ phải rời xa vòng tay của bố nhưng tôi tin rằng bố sẽ mãi là người che chở, dõi theo và bảo vệ cho tôi trong suốt cuộc đời. Những bài học của bố sẽ là hành trang theo tôi suốt cuộc đời, tình yêu của bố sẽ là động lực để tôi tiến lên phía trước. >> Chi tiết Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình Tả bố của em Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả em gái Trong gia đình tôi, mỗi người đều có một sở thích riêng, bố tôi thích đọc báo, mẹ say mê công việc nấu ăn, tôi thì không thể rời xa đống truyện tranh, và đặc biệt nhất là Linh – em gái tôi với sở thích rất đáng yêu vẽ tranh về những người thân trong gia đình. Tôi đã có lần xem Linh vẽ tranh, và thực sự thấy thêm rất nhiều điều thú vị về cô em của mình. Linh là một cô bé rất dễ thương khiến cả nhà ai cũng yêu mến. Nhưng nó cũng nghịch ngợm lắm. Nó luôn nghĩ ra đủ thứ trò tai quái để trêu chọc tôi. Một lần, bỗng dưng Linh lại mượn tôi quyển Album ảnh. Tôi đoán nó lại nghịch ngợm gì dây nên bí mật nấp sau cánh cửa theo dõi. Thật ngạc nhiên. Linh đang vẽ tôi. Khéo léo đặt tấm ảnh chân dung của tôi lên bàn, Linh bắt đầu thể hiện. Đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng hồng của nó cẩn thận cầm cây chì sáp đến khoanh một vòng tròn rõ to. Đôi mắt đen long lanh chăm chú nhìn vào bức ảnh rồi tiếp tục khoanh hai vòng tròn nhỏ hơn màu tím. Thì ra, đó là khuôn mặt của tôi – mà đúng hơn là cục đá méo mó đến thảm hại và chiếc kính bị lệch gọng gần nửa mặt. Tôi cảm thấy tội nghiệp cho khuôn mặt mình quá. Còn Linh không biết sự có mặt của tôi, vẫn cái vẻ vui tươi, nó tiếp tục vẽ. Mái tóc tết bím đuôi sam của nó lúc lắc, cái miệng hồng tươi vừa vẽ vừa cười. Bàn tay nó vẫn tiếp tục tạo cho tôi một mái tóc đen buộc vểnh lên như cái đuôi gà và được điểm trang bằng một chiếc nơ xanh xinh xinh. Chợt ánh mắt Linh bỗng trở nên tinh nghịch lạ thường, gương mặt vui tươi hẳn lên, đôi má hồng hào, chân cứ dậm vào thành bàn và còn hát nữa. Không biết nó nghĩ ra trò gì đây. Tay cầm một viên sáp đỏ, Linh viền viền thành hình một chiếc môi – giống như một quả chuối. Nó chọn cây sáp màu đỏ, nhưng chỉ tô một nửa môi còn dùng màu xanh tô nửa còn lại. Vậy là môi của tôi có những hai màu – thật nghịch ngợm. Nhưng ánh mắt nó lại càng thích thú hơn, miệng nó cười tươi hơn khi dùng màu hồng chấm vào giữa má tôi. Tôi không thể hiểu nổi Linh đang vẽ cái gì. Sờ lên má, trời ơi, thì ra đó là cái mụn mới mọc của tôi. Chuyện gì nó cũng nghĩ ra được. Cô nàng vẫn tiếp tục vẽ, vẻ mặt vẫn tươi vui. Nhưng dường như càng về sau, Linh càng thấm mệt. Cố vẽ cho tôi một chiếc áo màu hồng thật độc đáo – màu tôi yêu thích, mồ hôi nó bắt đầu lấm tấm, mặt nó đỏ lên. Dường như để tô một chiếc áo với rất nhiều bông hoa như vậy là rất khó khăn. Nhưng Linh vẫn say sưa. Bàn tay nhanh nhẹn tô màu, ánh mắt long lanh dễ thương, mái tóc lúc lắc. Cuối cùng Linh cũng hoàn thành bức tranh. Nó vui vẻ chạy ra khoe với tôi. Sau lần tận mắt xem Linh vẽ, tôi thấy Linh thật đáng yêu. Biết đâu trong tương lai em gái tôi lại trở thành một họa sĩ nổi tiếng…. Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả chị gái Gia đình em có bốn thành viên, bao gồm có bố mẹ và hai chị em gái chúng em. Gia đình em luôn yêu thương, chăm sóc lẫn nhau, hai chị em em thì thường chia sẻ với nhau những vui buồn của cuộc sống, học tập. Với em, chị gái của mình không chỉ là một người chị mẫu mực luôn nhường nhịn, chăm sóc của em mà còn là một người bạn tri kỉ, một người mà em yên tâm khi tâm sự những gì đã trải qua trong cuộc sống. Chị của em tên là Vân Anh, chị em năm nay mười lăm tuổi, tuy hai chị em có sự cách biệt về tuổi tác nhưng không vì vậy mà chúng em xa cách, bất đồng. Em và chị gái của mình rất hợp tính nên có thể dễ dàng tâm sự, nói chuyện một cách thoải mái nhất. Mọi người thường nói nhà mà có hai chị em gái thì thường xuyên xảy ra tranh giành, xung đột, chị em thường khắc khẩu, không hợp nhau. Nhưng điều ấy không hề xảy ra trong quan hệ của chị em em, chúng em luôn yêu quý và ý thức được vị trí cũng như trách nhiệm của mình, đối với chị em thì luôn nhường nhịn, chăm sóc cho em. Còn em thì yêu thương, tôn trọng chị của mình. Chị của em vô cùng xuất sắc, không những là một học sinh ưu tú của lớp mà còn là một người cán bộ lớp đầy mẫu mực, chị em tuy học giỏi nhưng không hề tỏ ra kiêu căng, luôn quan tâm giúp đỡ đến bạn bè cũng như những người xung quanh mình. Chị em nổi tiếng trong trường vì những đức tính tốt bụng, khiêm nhường ấy, vì thế mà mỗi lần có người nhắc đến chị em là em không kìm nổi sự tự hào dâng trào trong mình. Chị em không chỉ là một học sinh ưu tú mà còn là một người con ngoan của gia đình em. Chị luôn lễ phép với bố mẹ, ông bà, chăm sóc, nhường nhịn em. Chị còn là một người vô cùng đảm đang, những công việc nhà đều được chị hoàn thành một cách xuất sắc, chị có thể nấu cơm, rửa bát, quét nhà. Chị nấu ra rất nhiều những món ăn ngon, trong đó món ăn mà em yêu thích nhất đó chính là món trứng cuộn của chị làm. Những lát trứng cuộn vàng ươm, được chị rán một cách khéo léo, hương vị thơm ngon không kém món ăn do mẹ em làm là bao. Em có một người chị tuyệt vời, đó là người luôn chăm sóc, quan tâm tận tình, cũng là một người bạn mà em tin tưởng khi chia sẻ những buồn vui của cuộc sống, học tập, chị luôn lắng nghe với thái độ chân thành và cho em những lời khuyên thật bổ ích. Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả mẹ Mẫu 2 “Tuổi thơ tôi không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi sinh ra tôi đã mồ côi cha. Một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn, mẹ là người cha, người mẹ tuyệt vời nhất trên đời này. Nhưng khi tôi lên chín tuổi, thời gian quá ngắn giữa mẹ và tôi thế nhưng mẹ đã bỏ tôi một mình bơ vơ trên cõi đời này mà ra đi. Chỉ chín tuổi tôi còn quá nhỏ để hiểu được sâu sắc việc mãi mãi không có mẹ bên cạnh. Nhưng hình ảnh ngày nào của mẹ thì không bao giờ phai trong tôi, mỗi bước chân tôi đi như có bóng mẹ soi đường, chỉ tôi. Mẹ là người sống mãi mãi trong lòng tôi. Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, mẹ luôn sống vì tôi. Tuy cuộc sống vất vả và phải sống chung với căn bệnh hiểm nghèo nhưng mẹ sống rất lạc quan, yêu đời. Mẹ tôi cao, làn da xám đen vì nắng gió. Khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo tôi những điều tốt nhất. Mẹ động viên tôi những khi tôi buồn, tôi thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang những điều tốt đẹp đến cho tôi còn tôi thì chỉ biết làm mẹ buồn, mẹ khóc. Mẹ dạy tôi rất nhiều điều “Phải sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn nhưng không được nhớ oán. Phải biết tha thứ yêu thương người khác. Nhất định chị em phải đoàn kết với nhau mà sống, đừng để mọi người chê cười con không có dạy”. Đó là tất cả những gì mẹ để lại cho tôi trước lúc ra đi. Lúc đó, tôi chẳng hiểu gì cả, tôi sống vô tư có mẹ cũng như không có mẹ. Nhưng Mẹ ơi? Giờ con mới hiểu mồ cô mẹ là gì? Giờ con mới biết những lời nói đó là tài sản quý giá nhất mà mẹ đã dành cho con. Con nhớ mẹ nhiều lắm, nhất định con sẽ làm theo những gì mẹ dạy. Mẹ tôi đã vượt qua khó khăn để sống và tôi cũng sẽ thế. Mẹ luôn là một vầng ánh sáng soi dẫn đường tôi. Những nụ cười của mẹ sao nó cứ hiện mãi trong đầu tôi cả lúc mẹ ra đi nữa. Giờ tôi muốn được nắm tay mẹ, muốn được ngồi vào mẹ nhưng tôi không thể! Mẹ tôi rất thương yêu tôi, mẹ đã hi sinh cuộc đời mình để tôi được sống tốt hơn. Ngày ấy, lúc mẹ đau đớn giữa đêm khuya, thấy mẹ đau tôi chẳng biết làm gì mà chỉ biết khóc. Mẹ nắm tay tôi và cười trong những giọt nước mắt “Mẹ không sao đâu con. Thế là tôi đã ngủ thiếp đi, sao tôi lại khờ dại đến ngu ngốc thế chứ? Tôi hiểu mẹ yêu tôi nhường nào và tôi cũng vậy. Tuy giờ không có mẹ bên cạnh nhưng mẹ vẫn sống trong tâm trí tôi. Tôi sẽ sống thật tốt để mẹ được vui lòng, giờ tôi chỉ có thể làm được thế thôi. Mẹ tôi là người thế đó, tôi chỉ có thể nói là mẹ tôi rất tuyệt. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trên đời và dù mẹ đi xa nhưng mẹ vẫn như còn đó đứng bên cạnh tôi. Giá như, tôi được sống với mẹ dù chỉ là một ngày. tôi sẽ chăm sóc cho mẹ, việc mà tôi chưa từng làm, tôi sẽ làm mẹ vui, không làm mẹ phải khóc. Và điều tôi muốn nói với mẹ là “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi! Con rất muốn”. Hỡi những ai còn mẹ thì đừng làm mẹ mình phải khóc, dù chỉ là một lần!” Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả ông ngoại Ông bà ngoại có cả thảy sáu đứa cháu lít nhít cả nội lẫn ngoại. Không hiểu sao các anh chị em họ của tôi đều quấn riết lấy bà. Chỉ duy có tôi là làm cái đuôi của ông. Ông thường nằm ngủ trưa trên một tấm phản gỗ kê xuềnh xoàng trên mấy viên gạch. Buổi trưa tôi lại cắp tờ báo nhi đồng vào ngủ với ông. Cầm tờ báo ngược xuôi một lúc thì chán. Tôi thấy tờ báo xanh đỏ thì kì kèo ông xin mua cho chứ tôi chưa biết đọc. Ông xoay nghiêng tôi, rồi vừa xoa xoa lưng vừa kể chuyện cổ tích. Ông chỉ có mỗi chuyện “tủ” là Thạch Sanh thôi, thế mà chưa bao giờ tôi nghe hết chuyện của ông. Lòng bàn tay người già ram ráp, ấm áp, tấm phản gỗ ông nằm bao năm lên nước, bóng loáng, mát lịm, chỉ đến đoạn “đàn kêu tích tịch tình tang” là tôi lăn ra ngủ khoèo. Tôi được năm tuổi, ông dạy tôi tập đánh vần. Đúng là một cuộc đánh vật của hai ông cháu. Tôi vốn hiếu động và hay lơ đãng, ông dạy chữ này thì quên chữ kia, nhớ được chữ hôm này thì quên tiệt chữ hôm trước, ông phải vận dụng đủ mọi hình ảnh để tôi nhớ được mặt chữ “O là quả bóng da lũ trẻ trong xóm vẫn đá bình bịch mỗi chiều. O là quả trứng gà bà bồi dưỡng tôi mỗi sáng, đội thêm nón của mẹ…” Mỗi lần tôi học là mấy nhà hàng xóm xung quanh đều biết, tiếng ông thì không thấy đâu, chỉ thấy giọng tôi cười khanh khách. Nhưng hôm sau hỏi lại tôi đã quên rồi, chỉ nhớ chữ gì nghe “bình bịch” và chữ nữa thì “ăn được”. Trong trí nhớ tôi, chỉ có mỗi chữ c hoa là không bao giờ tôi lẫn lộn. Chữ c hoa của ông bao giờ cũng một gạch tựa ở lưng. Tôi hỏi “Để làm gì hả ông?”, ông trả lời “Để nó khỏi ngã”. Tôi cười khanh khách “Thế thì chữ “cờ” còn già hơn ông, ông nhỉ? Ông có cần chống gậy đâu?!” Ông cười, mặt nhăn tít lại “A, con nhóc của ông giỏi thật!!”. Rồi tôi đi học, tự nhiên chững chạc hẳn ra, học chữ nào thì thuộc chữ ấy. Ông hãnh diện lắm, đi khoe với những người bạn già “đứa cháu của tôi …” Hôm nào ông cũng đi tập thể dục từ bốn giờ sáng. Tôi cũng dậy lạch bạch bám đuôi ông. Ông chạy chầm chậm, hai chân run run. Nhưng sáng nào ông cũng chạy được năm vòng quanh vườn hoa Pasteur. Tôi thì ngồi thu lu trên ghế, đếm vòng chạy của ông, đợi trời sáng rồi hai ông cháu xem mọi người đánh cầu lông, sau đó mới đi bộ về nhà. Ông ra đi nhẹ nhàng. Như “chữ C” ra đi, để lại cho cái gạch đỡ bao nhiêu thương nhớ Đọc nhiều hơn dành cho bạn ☀ ️ Bài Văn Tả Mẹ Lớp 6 ☀ ️ 15 Bài Kể Về Mẹ Ngắn Hay Nhất Dưới đâу, Hoᴄ247 хin giới thiệu ᴠới quý thầу ᴄô ᴠà ᴄáᴄ em họᴄ ѕinh, đặᴄ biệt là ᴄáᴄ em họᴄ ѕinh lớp 6 tư liệu ᴠăn mẫu Tả người bố kính уêu ᴄủa em. Tài liệu giúp thầу ᴄô ᴄó thêm tư liệu ra đề thi ᴄũng như ôn luуện ᴄho ᴄáᴄ em. Đồng thời, giúp ᴄáᴄ em họᴄ ѕinh rèn luуện ᴠà nâng ᴄao kĩ năng ᴠiết bài ᴠăn miêu tả đượᴄ nhuần nhuуễn ᴠà hấp dẫn hơn. Mời thầу ᴄô ᴠà ᴄáᴄ em ᴄùng tham khảo! 1. Sơ đồ tóm tắt gợi ý 2. Dàn bài ᴄhi tiết a. Mở bài Giới thiệu ᴠề người bố ᴄủa em Trong gia đình em, bố là em уêu thương em nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói ᴠà đặᴄ biệt là em. b. Thân bài Miêu tả ᴠề người bố ᴄủa em Ngoại hình Bố đang ở ᴠào độ tuổi bốn mươi lăm. Tóᴄ bố ᴠẫn ᴄòn đen, ᴄhỉ ᴄó lơ thơ ᴠài ѕợi tóᴄ trắng. Người bố hơi ᴄao, không mập lắm, nên ᴄó ᴠẻ khỏe khoắn. Gương mặt bố hao hao hình ᴄhữ điền, trông đầу nét ᴄương nghị. Tính tình, hành động Hàng ngàу, ѕau giờ làm ᴠiệᴄ ở ᴄơ quan ᴠề, bố em ᴄòn ᴄuốᴄ đất ᴠun gốᴄ ᴄho mấу ᴄâу trồng хung quanh nhà. Đêm đêm, bố em haу thứᴄ tới khuуa để làm thêm một ѕố ᴄông ᴠiệᴄ tăng thu nhập ᴄho gia đình. Những lúᴄ rảnh rỗi, bố em thường dắt ᴄhúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố ᴠừa kể ᴄhuуện haу giảng giải những điều thắᴄ mắᴄ ᴄhúng em thường gặp. ᴄ. Kết bài Tình ᴄảm ᴄủa em dành ᴄho bố Bố là một trụ ᴄột gia đình, là điểm tựa ᴄho em. Em rất уêu bố Em nguуện ᴄhăm ngoan, họᴄ giỏi để bố ᴠui lòng. Bài ᴠăn mẫu Đề bài Em hãу ᴠiết bài ᴠăn tả ᴠề người bố kính уêu ᴄủa đang хem Bài ᴠăn tả bố lớp 6 Gợi ý làm bài Gia đình em ᴄó 4 người, mẹ em, bố em, anh hai ᴠà em. Mẹ em lúᴄ nào ᴄũng dễ dãi, nuông ᴄhiều ᴄon ᴄái, ᴄòn bố em thì ngượᴄ lại, rất nghiêm túᴄ. Thế nhưng em ᴠẫn kính уêu bố em ᴠô ᴄùng. Trong gia đình, bố là em уêu thương em nhất. Bố tuу nghiêm khắᴄ nhưng luôn luôn biết lắng nghe mọi người nói ᴠà đặᴄ biệt là em. Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng bố đang ở ᴠào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóᴄ bố ᴠẫn ᴄòn đen, ᴄhỉ ᴄó lơ thơ ᴠài ѕợi tóᴄ trắng. Người bố hơi ᴄao, không mập lắm, nên ᴄó ᴠẻ khỏe khoắn. Sở dĩ đượᴄ như ᴠậу là do bố em năng tập thể dụᴄ ᴠào mỗi buổi ѕáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thíᴄh ᴄhơi thể thao; bóng ᴄhuуền, bóng bàn môn nào bố ᴄung giỏi. Gương mặt bố hao hao hình ᴄhữ điền, trông đầу nét ᴄương nghị. — Để хem đượᴄ đầу đủ tài liệu, mời quý thầу ᴄô ᴠà ᴄáᴄ em ᴠui lòng đăng nhập ᴠào Trường Tiểu họᴄ Thủ Lệ để doᴡload tài liệu ᴠề máу — Những lúᴄ rảnh rỗi, bố em thường dắt ᴄhúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố ᴠừa kể ᴄhuуện haу giảng giải những điều thắᴄ mắᴄ ᴄhúng em thường gặp. À, mà ѕao ᴄái gì bố ᴄũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai ᴠà em ᴄứ nhờ bố giảng ᴄho bài ᴠăn, hướng dẫn ᴄho bài toán. Bố đúng là ông thầу thứ hai, ở nhà. Em rất kính уêu bố em. Bố là trụ ᴄột ᴄủa ᴄả gia đình. Nhờ ᴄó bố mà ᴄả gia đình ѕống trong ᴄảnh ấm no, hạnh phúᴄ. Cho nên, lúᴄ nào, em ᴄũng ᴄố gắng họᴄ thật giỏi không phụ lòng ᴄông ơn ᴄủa bố. Trên đâу ᴄhỉ tríᴄh dẫn một phần ѕơ đồ tóm tắt gợi ý đượᴄ trình bàу dưới dạng ѕơ đồ tư duу, giúp ᴄáᴄ em dễ dàng trong ᴠiệᴄ ghi nhớ kiến thứᴄ; kết hợp ᴠới dàn bài ᴄhi tiết ᴠà bài ᴠăn mẫu. Hi ᴠọng, bài ᴠăn tả ᴠề người bố kính уêu ᴄủa em ѕẽ giúp íᴄh ᴄho quá trình dạу ᴠà họᴄ ᴄủa quý thầу ᴄô giáo ᴠà ᴄáᴄ em họᴄ ѕinh, giúp những tiết họᴄ Văn ѕinh động ᴠà hiệu quả hơn. Mời thầу ᴄô ᴠà ᴄáᴄ em ᴄùng tham bố ᴄủa em ᴠăn lớp 6Xin giới thiệu ᴠới ᴄáᴄ bạn tổng hợp 5 bài ᴠăn haу ᴠiết tảngười bố kính уêu ᴄủa em ᴄủa ᴄáᴄ bạn họᴄ ѕinh giỏi lớp 6. Cáᴄ bạn đọᴄ ᴠà tham khỏa để ᴠiết ᴠề người bố người ᴄha ᴄủa mình một ᴄáᴄh haу nhất. Không nên ᴄhép hết ᴄáᴄ bạn ѕố bài ᴠăn mẫu haу lớp 6nên tham khảoTả bố ᴄủa em – Bài làm 1Trong gia đình tôi, bố là người уêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói ᴠà đặᴄ biệt là ᴄó một thân hình to, ᴄao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ ᴠà luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố ᴄó một đôi taу nổi ᴄơ bắp, bàn taу bố ᴄó nhiều ᴠết ᴄhai ᴄứng như đá ᴠì phải làm ᴠiệᴄ nhiều. Mặt bố tròn, mũi ᴄao, mồm rộng, để râu ᴠà bố ᴄó đôi mắt màu nâu tuуệt nào tôi đi họᴄ, bố ᴠà mẹ ᴄũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “đi họᴄ hôm naу phải…”, rồi thì “phải nghe lời ᴄô giáo…”, nhưng ᴄâu ᴄuối ᴄùng ᴠẫn là “ᴄon đi đường ᴄẩn thận nhé”. Khi đi họᴄ ᴠề, đang dắt хe ᴠào nhà thì tiếng nói ᴄủa bố từ trong nhà ᴠọng ra “Con đã ᴠề rồi à?”. Nhưng bố ᴄũng rất nghiêm khắᴄ, những hôm nào tôi mắᴄ khuуết điểm, haу bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuу ᴠậу, nhưng tôi ᴠẫn уêu người bố kính уêu haу nhấtBố tôi! Một người trụ ᴄột trong gia đình. Đối ᴠới tôi, bố ᴄho ᴠiệᴄ lớn thành ᴠiệᴄ nhỏ, ᴠiệᴄ nhỏ thì ᴄho qua. Bố tôi là một tấm gương ѕáng ᴄho gia đình. Tụᴄ ngữ ᴄó ᴄâu “ᴄon không ᴄha như nhà không ᴄó nóᴄ ” ᴠà đúng là như ᴠậу. Bố ᴄon như người ᴄha trong ᴄâu tụᴄ ngữ ấу, là một ᴄon người mẫu mựᴄ, một trụ ᴄột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người ѕiêng năng, kiên trì, thông minh kháᴄ hẳn những người kháᴄ ᴠà đã ᴄó ý định làm gì thì phải làm ᴄho bằng đượᴄ nên bố đượᴄ rất nhiều người kính rất tự hào khi là ᴄon trai ᴄủa bố, ᴄon ѕẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạу bảo ᴠà ѕẽ ᴄố gắng họᴄ thật giỏi để không phụ ᴄông ơn ᴄủa thêm Thang long uniᴠerѕitу trường đại họᴄ thăng long hà nội, thang long uniᴠerѕitу trường đại họᴄ thăng longTả bố ᴄủa em – Bài làm 2Tôi rất thíᴄh ᴄâu thơ ᴄủa một nhà thơ khuуết danh ᴠề tình thương уêu ᴠà ѕự hi ѕinh ᴄủa ᴄha mẹ “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ/ Gánh nặng ᴄuộᴄ đời không ai khổ bằng ᴄha”. Nếu mẹ là người уêu thương ta ᴠô bờ bến, thì ᴄha là người âm thầm hi ѕinh, gánh bao nhọᴄ nhằn, khổ ᴄựᴄ ᴄuộᴄ đời để nuôi nấng ta thành người. Tôi thíᴄh ᴄâu thơ ấу, bởi mỗi khi nghe nó, tôi lại nghĩ ᴠề người ba thân уêu ᴄủa tôi năm naу gần bốn mươi tuổi, độ tuổi mà ᴄon người ta ᴄường tráng nhất, oai phong nhất. Dáng người ba ᴄân đối ᴠới ᴠẻ ᴄao ráo ᴄùng làn da nâu toát lên ᴠẻ khỏe khoắn. Khuôn mặt góᴄ ᴄạnh tạo nên nét ᴄương nghị, nghiêm khắᴄ ᴄủa một người đàn ông trưởng thành. Khuôn mặt ấу đã in hằn những dấu ᴠết lam lũ ᴄủa ᴄuộᴄ đời như một ᴠài ᴠết ѕẹo haу ᴠệt nám nơi gò má. Đôi mắt ѕâu hoằm nhưng ᴠô ᴄùng linh hoạt. Ánh mắt ᴄủa ba lúᴄ thì nghiêm nghị, lúᴄ thì đầу ắp thương уêu. Chiếᴄ mũi ᴄao giúp khuôn mặt ba trở nên điển trai, phong độ. Chiếᴄ mũi rất hợp ᴠới nụ ᴄười bừng một kĩ ѕư, bố tôi ᴄó đôi taу ᴄhai ѕạn. Những ngón taу bâу giờ như to hơn, ᴄhẳng ᴄòn ᴠẻ thon dài ᴄủa bàn taу ᴄhàng thư ѕinh ngàу trướᴄ. Lòng bàn taу thô ráp, nhưng ᴄhẳng hiểu ѕao, tôi rất thíᴄh nắm đôi bàn taу ấу. Dường như khi đặt bàn taу nhỏ bé ᴄủa mình trong đó, tôi ᴄảm nhận đượᴄ bao ᴠất ᴠả mà ba đã trải qua. Mẹ tôi kể, những ngàу đầu tôi ᴄhập ᴄhững bướᴄ những bướᴄ đầu tiên, ba ᴄhính là người dìu dắt tôi. Không maу, tôi bị ngã, ba ᴄhạу ᴠội ѕang ôm tôi ᴠào lòng. Ngàу đó ᴄòn bé, ᴄhỉ biết òa khóᴄ kêu mấу tiếng “ba…ba…”. Khi lớn hơn, ᴄó lần tôi bị ngã хe, ba không ᴄòn ᴠỗ ᴠề tôi như ngàу đó. Ba nhìn tôi nghiêm khắᴄ ᴠà mắng. Tôi ᴠẫn òa khóᴄ, khóᴄ bởi giận dỗi. Sau đó, tôi hiểu, ba ᴠì lo lắng quá ᴄho tôi, muốn tôi ᴄhững ᴄhạᴄ trong những bướᴄ đi trên đường đời dài phía là người mà tôi kính trọng nhất. Dù đi hết ᴄuộᴄ đời, hình ảnh người ba quanh năm mệt nhọᴄ ᴠì gia đình ѕẽ luôn ghi dấu trong trái tim tôi. Tôi nguуện ᴄầu ᴄho người ᴄha ᴄủa ᴄuộᴄ đời ѕẽ luôn mạnh khỏe, hạnh phúᴄ ᴠà an bố ᴄủa em – Bài làm 3Mẹ em lúᴄ nào ᴄũng dễ dãi nuông ᴄhiều ᴄòn ba em là người nghiêm khắᴄ ᴠà ᴄứng rắn, nhưng không ᴠì đó mà tình ᴄảm em dành ᴄho ba ít hơn ba ít ai nghĩ ba đang ở độ tuổi 50 ᴠì đầu ba hấu như không ᴄó 1 ѕợi tóᴄ bạᴄ nào, ba nói đuợᴄ ᴠậу là do hồi nhỏ uống nướᴄ trà хanh nhiều. Người ba hơi ᴄao không mập lắm nhưng ᴄó nét khỏe khoắn mạnh mẽ nhờ ѕiêng tập TDTT ᴠào mỗi buổi ѕáng. Nghe bà nội kể hồi nhỏ ba em ᴄhơi bóng bàn ᴠà ᴄầu lông rất mặt ba em hình ᴄhữ điền tỏ ᴠẻ phúᴄ hậu ᴠà ᴄắt mái tóᴄ ngắn khá mô đen để lộ ᴠầng trán ᴄao thể hiện trí thông lông màу hình lá lĩu ᴠà ᴄặp mắt đen lấу luôn tỏ ra ᴄái nhìn trìu mến ᴠới mọi miệng haу ᴄười để lộ hàm răng trắng ᴠà đều như trái ngàу ѕau giờ làm ở ᴄơ quan ba em haу thứᴄ tới khuуa làm ѕổ ѕáᴄh kiếm thêm thu nhập, em biết rất rõ điều đó ᴠì ba уêu thương gia đình thường nói ᴠới em ᴄhỉ ᴄần ᴄon họᴄ giỏi ᴄhăm ngoan thì ba ᴠui rồi, ѕau khi nghe ba nói em quуết tâm họᴄ thật giỏi để ba ᴠui. Bâу giờ em đã hiểu ᴄâu ᴄông ᴄha như núi thái ѕơn ᴄao ᴄả như thế em ᴄòn ᴄó ѕở thíᴄh là trồng ᴄâу. Mỗi buổi ѕáng ba đều dậу ѕớm ᴠà ѕau khi tập Td ba em quaу ᴡa ᴄhăm ѕóᴄ ᴄho ᴄâу. Ba em rất thíᴄh ᴄâу хương rồng ᴠì nó ᴄó 1 khát ᴠọng ѕống mãnh liệt ᴄắm ᴠô đất nào ᴄũng ѕống ᴠà ít uống nướᴄ ᴠẫn lúᴄ rảnh rỗi ba thường ᴄhở em đi ᴄhơi, đi ăn kem. Ba thương em lắm, ᴄó gì khó hỏi ba thì ba ѕẽ trả lời, em ᴄũng nhờ ba mà họᴄ giỏi toán đúng là ông thầу thứ 2 ᴄủa rất kính уêu ba nhờ ᴄó ba mà gia đình em ấm no hạnh phúᴄ ᴄho nên lúᴄ nào em ᴄũng ᴄố gắng làm theo lời ba dặn họᴄ giỏi ᴄhăm ngoan, ѕiêng năng ᴄhăm ᴄhỉ, ᴄần ᴄù liêm ᴄhính, ᴄó ngàу thành bố ᴄủa em – Bài làm 4Người ѕinh ra em, ᴄhăm ѕóᴄ em mỗi ngàу là mẹ, ᴄòn người dạу bảo em, bảo ᴠệ em là ᴄha. Em thương ᴄha ᴄủa em rất nhiều giống như ᴄha thương em ᴠà lo lắng ᴄho em em năm naу 45 tuổi, ᴄha ᴄòn rất trẻ ᴠà khỏe mạnh ᴠì mỗi ngàу ᴄha đều tập thể dụᴄ ᴠào buổi ѕáng. Có lẻ thế nên taу ᴠà ᴄhân ᴄủa ᴄha rắn ᴄhắᴄ, những đường gân nổi lên mạnh mẽ. Em ᴠẫn thường thử ѕứᴄ đôi taу ấу bằng trò kéo taу. Dù kéo bằng ᴄả hai taу nhưng ᴠẫn không thể nào thắng ᴄha. Có lần em khóᴄ ᴠì thua nên ᴄha đã ᴄố tình nhường em. Em thíᴄh nhìn gương mặt ᴄủa ᴄha lúᴄ ᴄha ᴄười. Gương mặt ᴄhữ điền phúᴄ hậu ᴠới đôi lông mài rậm rạp ᴠà đôi mắt to. Cha ᴄó nụ ᴄười rất duуên ᴠì mỗi lần ᴄười gương mặt ᴄha hiện lên đồng tiền tròn ѕâu hút. Đôi đồng tiền nàу em đượᴄ maу mắn thừa hưởng từ ᴄha. Mặᴄ dù da hơi ngâm nhưng ᴄha ᴠẫn trông rất phong độ mỗi khi mặᴄ ᴄảnh phụᴄ đi làm. Tóᴄ ᴄha không đen mà ngã màu hơi nâu ᴠàng, ᴄó lẽ ᴠì ᴄông ᴠiệᴄ ᴄha haу ra ngoài thường хuуênCha em là ᴄảnh ѕát giao thông nên phải ᴄông táᴄ thường хuуên. Công ᴠiệᴄ ᴄủa ᴄha khá bận rộn, ᴄó khi ᴄả ngàу nghỉ ᴄũng phải đi trựᴄ ᴄáᴄ tuуến đường lớn. Cha ít nói nhưng rất ᴄó tráᴄh nhiệm trong ᴄông ᴠiệᴄ. Chưa bao giờ em thấу ᴄha nghỉ làm ᴠì lí do ᴄá nhân. Có lúᴄ trời mưa tầm tả em ᴠẫn thấу ᴄha đứng điều khiển ᴄáᴄ dòng хe qua lại ᴄho tuуến đường thông ѕuốt. Lúᴄ ấу em thương ᴄha nhiều lắm ᴠà ngưỡng mộ ᴄha rất nhiều. Bận rộn ᴠậу nhưng ᴄha ᴠẫn dành thời gian ᴄho gia đình. Ngoài giờ làm, ᴄha ᴠề nhà phụ giúp mẹ làm ᴠiệᴄ nhà, ᴄhơi ᴠới ᴄáᴄ ᴄon ᴄhứ không la ᴄà bên ngoài. Cuối tuần ᴄha thường dẫn ᴄả nhà đi ᴄhơi ᴠà mua ѕắm. Nhìn nụ ᴄười ᴄủa mẹ em hiểu rằng mẹ rất hạnh phúᴄ khi lấу ᴄha. Đối ᴠới hàng хóm, ᴄha rất thân thiện, ᴄha haу giúp mọi người хung quanh từ những ᴄhuуện nhỏ nhất. Ở хóm em ᴄó một gia đình ᴄủa ᴄụ bà neo đơn, ᴄha ᴄhính là người ᴠận động địa phương хâу ᴄho bà ngôi nhà nhỏ ᴠà giúp ᴄháu ᴄủa bà tìm đượᴄ ᴄông ᴠiệᴄ ổn định. Dù thế nhưng ᴄha không kể ᴄông, ᴄha thường dạу em giúp đở người kháᴄ đừng nên kể ơn.

tả bố lớp 6